Phật Tại Tâm

Phật Tại Tâm đạo phật

Chồng đi làm xa gửi về cho mẹ 20 triệu/tháng nuôi vợ mới si//nh, 1 lần bất ngờ về thăm ch//ết điếng khi thấy vợ đang nu:...
02/12/2025

Chồng đi làm xa gửi về cho mẹ 20 triệu/tháng nuôi vợ mới si//nh, 1 lần bất ngờ về thăm ch//ết điếng khi thấy vợ đang nu::ốt ngh::ẹn BÁT CƠM trộn MÌ TÔM không người lái. Người chồng nổi điên đạp tung cửa làm chuyện ki::nh ho::àng...
11 giờ trưa, tôi về đến đầu ngõ. Căn nhà 2 tầng khang trang im lìm. Tôi rón rén mở cổng bằng chìa khóa riêng. Bước vào sân, tôi nghe thấy tiếng tivi mở lớn và tiếng cười nói rôm rả trong phòng khách.
Qua khe cửa sổ, tôi thấy mẹ tôi và cô em gái (đã lấy chồng nhưng hay về ăn chực) đang ngồi ăn cơm. Trên bàn là mâm cơm thịnh soạn: Gà luộc, canh măng, giò lụa…
Tôi thở phào. Mẹ ăn uống thế này thì chắc vợ con tôi cũng được chăm sóc tốt. Chắc Hiền đang ngủ hoặc ăn trong phòng. Tôi định đẩy cửa bước vào tạo bất ngờ, nhưng một ý nghĩ thoáng qua khiến tôi dừng lại. Tôi muốn xem vợ tôi đang làm gì khi không có tôi.
Tôi vòng ra phía sau nhà, nơi có gian bếp cũ và phòng ngủ nhỏ mà mẹ tôi bảo dọn cho Hiền ở cữ "cho kín gió". Và cảnh tượng trước mắt khiến ti//m tôi ng//ừng đ//ập.
Cánh cửa bếp khép hờ. Trong ánh sáng lờ mờ, ẩm thấp, Hiền đang ngồi c/o r/o trên chiếc chõng tre cũ kỹ. Cô ấy g/ầy r/ộc đi, hai má h/óp lại, d/a x/anh như tàu lá chuối. Trên tay Hiền đang bế đ/ứa con g/ái đ/ỏ hỏ/n của tôi, con bé đang ng/ằn ng/ặt kh/óc.
Còn Hiền… cô ấy đang ăn trưa. Không có gà luộc. Không có canh măng. Trước mặt cô ấy là một bát mì tôm úp vội, nước đã nguội ngắt, sợi mì trư/ơng ph/ềnh lên. Không có lấy một miếng thịt, không một cọng rau. Hiền vừa dỗ con, vừa và vội miếng mì. Nước mắt cô ấy rơi lã chã xuống bát mì, mặn chát.
Vừa ăn, cô ấy vừa n/ấc ng/hẹn: "Nín đi con… mẹ xin lỗi… mẹ đói quá… mẹ ăn miếng rồi mẹ cho con t/i…". Tôi đứng ch//ết lặng. M/áu trong người tôi s/ôi lên s/ùng s/ục, chạy rần rật từ chân lên đỉnh đầu. "20 triệu một tháng"! Tôi gửi 20 triệu để vợ tôi ăn mì tôm trương phềnh thế này sao? Không thể kìm nén thêm một giây nào nữa.
RẦM!!!! ... 👇 👇

Người mẹ ngh/èo lén gi;ấu vài gói mì trong áo khoác, vừa bước ra khỏi siêu thị đã bị b;ắt lại. Ai cũng nghĩ chị sẽ bị lô...
02/12/2025

Người mẹ ngh/èo lén gi;ấu vài gói mì trong áo khoác, vừa bước ra khỏi siêu thị đã bị b;ắt lại. Ai cũng nghĩ chị sẽ bị lôi thẳng lên CA… cho đến khi thứ rơi ra từ túi áo khiến ông chủ siêu thị đứng ch/ết trân, rồi lặng lẽ biếu chị 50 triệu đồng...
Mưa tầm tã. Đêm đặc quánh mùi khói xăng và hơi ẩm. Hạnh co ro dắt chiếc xe đạp cũ nát vào hầm gửi xe của siêu thị “An Phú Mart”. Hai bàn tay run lên vì lạnh, nhưng thật ra là vì một nỗi run khác – nỗi sợ.
Chị đã nghĩ rất nhiều. Đã tự nhủ hàng trăm lần rằng mình không được phép làm điều này. Nhưng rồi, mỗi lần nhìn đứa con g/ái 5 tu/ổi nằm c;;o qu;ắp trong căn phòng trọ rò rỉ nước, tay ôm bụng đói, Hạnh lại thấy lòng mình như vỡ thành trăm mảnh.
Hơn một tháng chị thất nghiệp. Người ta cắt giảm nhân sự. Cái quán ăn nơi chị rửa bát đóng cửa. Tiền trọ còn đúng 5 ngày nữa phải đóng. Con bé Ly ho từng đêm vì thời tiết ẩm thấp. Những bữa cơm chỉ còn cơm trắng chan nước mắm pha loãng.
Hạnh biết chị không phải người x;;ấu. Nhưng người x;;ấu hay không, đôi khi chỉ cách nhau một cái ngưỡng tuy;ệt v;ọng.
Hôm nay, chị quyết định trộ;m.
Không nhiều. Chỉ vài gói mì, vài hộp sữa, chai dầu ăn nhỏ. Thứ chị cần là thức ăn cho con, không phải cho mình.
Hạnh bước vào siêu thị, đầu cúi gằm. Ánh đèn sáng trưng khiến chị cảm thấy mọi bước chân đều bị soi chiếu. Mùi bánh mì nướng thơm lừng khiến dạ dày chị quặn lên đau thắt.
Mỗi tiếng tít tít ở quầy tính tiền phía xa đều như cứa thẳng vào tai. Chị sợ đến mức tay lạnh toát. Nhưng nhớ đến đứa con đang số;t nhẹ ở phòng trọ, chị cắn môi, đẩy chiếc giỏ vào sâu hơn.
Mấy gói mì được nhét vào lớp áo khoác rộng. Một hộp sữa bé xíu giấu vào túi quần. Rồi chai dầu ăn, chị luống cuống nhét vào trong áo, cảm giác lạnh ngắt chạm vào da khiến chị rùng mình... 👇👇👇Đọc tiếp câu chuyện dưới bình luận

Vợ tôi bán xôi đêm. Tối nào tôi cũng chở cô ấy ra góc phố quen thuộc, phụ dọn hàng rồi quay về ngủ trước để sáng hôm sau...
02/12/2025

Vợ tôi bán xôi đêm. Tối nào tôi cũng chở cô ấy ra góc phố quen thuộc, phụ dọn hàng rồi quay về ngủ trước để sáng hôm sau còn đi làm sớm. Lạ một điều khách lúc nào cũng đông, đứng xếp hàng dài, vậy mà mỗi lần tính sổ cuối ngày lại chẳng dư được bao nhiêu. Vợ thì thường than mỏi lưng, nhức vai, có hôm về không buồn nói câu nào.
Linh cảm có điều gì đó bất thường, một đêm nọ tôi giả vờ mệt, không đi phụ. Đợi vợ đi khỏi, tôi lặng lẽ thay quần áo, trùm khẩu trang, giả làm khách đến mua xôi. Khi gần đến lượt mình, tôi ch/ết s/ững... tim thắt lại khi nhìn thấy vợ đang…Tôi vẫn nhớ rõ cái cảm giác lạnh dọc sống lưng đêm hôm đó — khi tôi đứng giữa hàng dài khách chờ mua xôi, tim đập thình thịch như trống làng, và nhìn thấy điều không tưởng từ người vợ đầu ấp tay gối suốt 8 năm qua. Người phụ nữ tôi yêu thương, tận tụy, chăm chỉ, đang làm một việc khiến tôi chết lặng — không phải vì giận, mà vì đau, vì xót, và vì cảm giác bất lực không thể bảo vệ được cô ấy suốt chừng ấy năm…
Tôi tên là Dũng, 35 tuổi, công nhân làm ca sáng tại một xưởng cơ khí nhỏ ở quận Bình Tân, TP.HCM. Vợ tôi – Nhàn, nhỏ hơn tôi ba tuổi, gốc người Quảng Ngãi. Chúng tôi gặp nhau khi tôi còn ở trọ trong một xóm nhỏ gần bến xe miền Tây. Nhàn là người hiền, ít nói, sống nội tâm nhưng lại rất giỏi lo toan.
Cuộc sống ở thành phố vốn không dễ dàng, nhất là khi vợ chồng tôi có thêm hai đứa con nhỏ đang tuổi ăn học. Lương công nhân của tôi chỉ vừa đủ trả tiền thuê nhà, điện nước, và phần học phí của con. Nhàn không thể xin được việc làm theo giờ hành chính vì còn phải đưa đón con, chăm nhà cửa. Thế là sau một thời gian đắn đo, cô ấy quyết định bán xôi đêm.
Ban đầu tôi phản đối. Đêm khuya khuất vắng, phụ nữ ra đường buôn bán không an toàn. Nhưng cô ấy kiên quyết: “Anh đi làm ban ngày, em không muốn ngồi không. Có thêm đồng nào đỡ đồng đó.”
Chúng tôi vay mượn chút ít để mua xửng hấp, thúng gạo nếp, bắp, lá chuối, thịt kho, trứng muối… Mỗi đêm, khoảng 10 giờ, tôi sẽ chở cô ấy ra góc ngã ba gần bệnh viện...Xem tiếp tại bình luận

Bắt gặp vợ cũ làm lao công sau 17 năm ly hôn, trong khi tôi làm giám đốc đạo mạo. Nể tình xưa nghĩa cũ, tôi rút luôn 2 t...
01/12/2025

Bắt gặp vợ cũ làm lao công sau 17 năm ly hôn, trong khi tôi làm giám đốc đạo mạo. Nể tình xưa nghĩa cũ, tôi rút luôn 2 tỷ đưa cho vợ cũ thì cô ấy nói 1 tin động trời khiến tôi xót xa hối hận
Hôm đó, tôi đi thị sát tòa nhà văn phòng mới thu mua. Trong bộ vest đặt may, bước ra khỏi chiếc xe hơi sang trọng, tôi mang theo cảm giác quen thuộc của kẻ thành đạt: được đón chào, được cung kính, được ngước nhìn.
Thế nhưng, chỉ một cảnh tượng nhỏ bé lại kéo cả thế giới của tôi sụp xuống.
Khi đi qua hành lang vắng, tôi nhìn thấy một nữ lao công đang đứng kiễng chân lau bụi trên cửa. Vóc dáng gầy guộc trong bộ đồng phục xanh bạc màu, vài sợi tóc bạc dính vào gáy vì mồ hôi… Hình ảnh ấy khiến tim tôi khựng lại. Có thứ gì đó quen thuộc đến mức khiến tôi không thể rời mắt.
Và rồi cô ấy quay lại. Khoảnh khắc ấy, tôi điếng người vì nhận ra đó là Quyên - vợ cũ của tôi. Ngày đó, Quyên phản đối kịch liệt khi tôi tiếp tục vay nợ để khởi nghiệp sau nhiều lần thất bại. Thậm chí, cô ấy còn dọa rằng nếu tôi kiên quyết làm vậy, cô ấy sẽ ly hôn và đưa con đi, đời này tôi đừng hòng gặp lại con nữa. Dẫu vậy, tôi vẫn dứt khoát chọn sự nghiệp thay vì vợ con.
Những năm đầu sau ly hôn, tôi vẫn nợ chồng nợ chất, thất bại liên tục nên chẳng còn mặt mũi nào mà tới gặp Quyên và con trai. Tới khi sự nghiệp thành đạt, tôi tìm về thì mẹ con họ đã chuyển đi đâu mất, không liên lạc được cũng chẳng ai có thông tin gì.
Thật không ngờ, sau 17 năm, tôi lại gặp lại vợ cũ trong hoàn cảnh này. Lúc đó, tôi đứng chết trân, suýt nữa tôi đã không nhận ra vợ cũ, bởi cuộc sống đã mài mòn cô ấy quá nhiều.
Tôi vội vàng lục ví, rút ra một xấp tiền dày, gần như nhét vào tay cô.
- Em cầm đi… để phòng lúc cần.
Ai ngờ cô ấy không cầm, lại còn báo cho tôi 1 tin động trời... 👇👇

01/12/2025

Cô dâu b///ầu 8 tháng ngày cưới mẹ chồng không cho vào cửa trước mà bắt tr//èo tường vào nhà. Mẹ chồng còn m//ỉa m//ai: "Nhà đã ngh//èo lại còn không biết dạy con g//ái, tr//èo đi, không tr//èo được thì quay về nhà mà đ/ẻ...". Bố cô dâu đứng đó đã làm chuyện không a/i ng/ờ...
Sáng hôm ấy, đoàn nhà trai rước dâu đến. Tiếng kèn, tiếng trống vang rộn rã cả ngõ.
Hạnh nắm chặt tay bố — ông Lâm, người đàn ông đã tóc bạc nửa đầu vì thư/ơng con — rồi bước ra. Nhưng khi vừa tới cổng nhà trai, mẹ chồng tương lai – bà Hà – đứng chắn ngay trước cửa, mặt lạnh tanh.
“Dừng lại! Con dâu ch//ửa trước thì không được vào cửa chính. Nhà tôi xưa nay giữ gia phong, không thể để chuyện x/ấu h/ổ này diễn ra trước bàn thờ tổ tiên. Muốn vào thì t//rèo qua tường bên hông kia!”
Cả đoàn rước dâu ch//ết lặng.
Hạnh sững sờ, tưởng như mình nghe nhầm.
Cô quay sang nhìn chồng – người mà cô đã tin tưởng, người từng hứa “Dù có chuyện gì, anh cũng sẽ bảo vệ em”.
Nhưng anh cúi gằm mặt, im lặng. Không một lời ph/ản đ/ối. Không một bước tiến lại gần.
Bà Hà vẫn tiếp tục nói, giọng đầy khi/nh mi/ệt: “Nhà các người ngh/èo, lại còn để con g/ái mang b//ầu trước cưới, đúng là không biết dạy con. Chẳng trách phải cưới gấp, không thì x/ấu h/ổ với thiên hạ. Tr//èo đi, không tr//èo được thì quay về nhà mà đ/ẻ...". Bố cô dâu đứng đó đã làm chuyện không a/i ng/ờ...”
Xem tiếp dưới bình luận....

Ông chủ đầm tôm to nhất làng c;/ãi nhau qua lại với thanh niên nát rượu nhất xóm chỉ vì 3 mét đất để ô tô, sáng hôm sau ...
01/12/2025

Ông chủ đầm tôm to nhất làng c;/ãi nhau qua lại với thanh niên nát rượu nhất xóm chỉ vì 3 mét đất để ô tô, sáng hôm sau thức dậy cả nhà ông gào khóc thảm thiết khi nhìn thấy đầm tôm ch;/ết nổi đầy trên mặt nước, ai mà ngờ được rằng đêm qua...
Làng Hạ Lợi, vùng ven biển huyện Phú Hải, ai cũng biết ông Quách Văn Thông – chủ đầm tôm to nhất vùng, mấy chục ao chạy dài sát con đê. Gia đình ông giàu lên nhanh chóng, nhà tầng khang trang, 4 chiếc ô tô thay nhau đỗ chật sân.
Cách đầm tôm của ông không xa là căn nhà lụp xụp của gã thanh niên Nguyễn Văn Cường, 34 tuổi, cả ngày say xỉn, thất nghiệp, bị cả làng chê là “nát rượu nhất xóm”.
Ông Thông thì ghét Cường, còn Cường cũng chẳng ưa ông Thông.
Tất cả xuất phát từ một lối đi rộng đúng 3 mét trước cửa nhà.
Buổi chiều định mệnh
Hôm đó, tầm 4 giờ chiều, ông Thông lái chiếc bán tải mới mua về, định đỗ trước cửa nhà như mọi ngày. Nhưng ngay trước mặt lại thấy Cường ngồi ôm chai rượu cần, bày một rổ mồi ra giữa đường.
Ông Thông cáu:
Cậu dọn cái đống đó đi cho tôi đưa xe vào!
Cường lừ mắt:
Đường làng, của chung. Ông muốn đỗ thì lách mà đỗ.
Hai bên lời qua tiếng lại.
Ông Thông nóng mặt, buông câu nặng lời:
Cái loại chẳng ra gì như cậu, sống chỉ làm hại làng này!
Cường đập chai xuống đất:
Tôi nghèo, tôi rượu, ông có quyền khinh…
Nhưng nhớ lấy, 3 mét đất này… không phải của riêng nhà ông!
Dân làng kéo ra xem, ông Thông quát:
Đừng để tôi kiện lên xã!
Cường cười khẩy:
Tôi sợ gì? Có ngày… ông phải trả giá vì cái miệng!
Người can ngăn, người hùa vào, cuối cùng ông Thông thắng áp vì đông người bênh. Cường lẳng lặng xách chai rượu đi, mặt đỏ bừng không rõ vì men hay vì tức.
Chẳng ai biết câu nói ấy chính là điềm báo.
Đêm đó – Người trong đầm nghe tiếng động lạ
Khuya, 1 giờ sáng.
Trời lặng như tờ, chỉ có tiếng quạt sục oxy chạy khò khò trong đầm tôm nhà ông Thông. Gác đêm có cậu cháu ruột – Quách Huy, 19 tuổi, mới đi lính về.
Huy đang ngủ gà thì nghe tiếng “tõm… tõm…” dưới ao.
Cậu bật đèn pin soi – nhưng chỉ thấy nước dậy sóng lăn tăn, như có cái gì vừa bị ném xuống.
Huy gọi to:
Ai đấy!?
Không ai trả lời.
Huy soi một lúc, không thấy người, đành quay lại lán. Cậu không biết rằng chính khoảnh khắc ấy là bước ngoặt kinh hoàng.
Sáng hôm sau – Cả nhà ông Thông hét thất thanh5 giờ sáng, ông Thông ra bờ ao kiểm tra như thường lệ. Vừa đến ao thứ nhất, ông đứng chế;/t lặng.
Rồi ông gào lên thất thanh:
Trời ơi!!! Tôm… tôm chế--t hết rồi!!!
Hơn 30 ao nuôi, tôm lớn tôm nhỏ nổi trắng mặt nước, bốc mùi hôi nồng nặc. Công nhân chạy khắp đầm mà bàn tay run bần bật.
Chỉ trong một đêm – hàng chục tấn tôm trị giá hàng tỷ đồng chế;/t sạch.
Bà vợ ngồi bên bờ ao khóc nghẹn:
Trời ơi, nhà mình toi rồi ông ơi…
Tin lan khắp làng chỉ trong chốc lát.
Nghi ngay một cái tên
Khi nghe chuyện “đêm qua nghe tiếng động trong đầm”, ông Thông nghiến răng:
Chắc chắn là thằng Cường! Nó hăm dọa tôi từ chiều!
Dân làng cũng xôn xao:
Cường ghét ông Thông lâu rồi.
Lại rượu chè, gan to lắm.
Không nó thì ai?
Ông Thông đập bàn:
Chỉ có anh mới dám làm!
Cường nhìn thẳng vào mắt ông Thông:
Tôi có ghét… nhưng tôi không ngu đến mức phá cả nhà người ta để đi tù.
Rồi gã nói một câu khiến ai nấy rùng mình:
Đêm qua… tôi còn cứu gia đình ông đấy.
Tất cả im phăng phắc.
Sự thật lộ ra – Không ai ngờ tới... xem tiếp bên dưới 👇👇

Đi ăn đám cưới bạn, cả nhóm thống nhất mừng cưới theo mức chung là 500.000/ người nhưng sau khi nhìn thấy mâm cỗ nhà gái...
01/12/2025

Đi ăn đám cưới bạn, cả nhóm thống nhất mừng cưới theo mức chung là 500.000/ người nhưng sau khi nhìn thấy mâm cỗ nhà gái chuẩn bị vài người vội đổi phong bì, đổi số tiền thành 300.000 vì thực đơn quá sơ sài, chưa kể tiền xăng đi lại, tưởng chuyện chỉ thế là xong nhưng nào ngờ tối đó về nhà cả nhóm xấu hổ tột cùng khi nhận được tin nhắn... 👇👇

Cô giáo ra đề “Từ nào bỏ dấu sắc vẫn giữ nguyên nghĩa”, đáp án của bé tiểu học nhận điểm 10 tuyệt đối 👇👇 👇
01/12/2025

Cô giáo ra đề “Từ nào bỏ dấu sắc vẫn giữ nguyên nghĩa”, đáp án của bé tiểu học nhận điểm 10 tuyệt đối 👇👇 👇

01/12/2025

Mẹ già được đưa vào vi;ện c;ấp c;ứu, chiếc bụng to đang đau dữ dội giống như cơn chuyển dạ. Bác sĩ vội vã siêu âm chẩn đoán cho bà, ai ngờ phát hiện sự thật bà ch;e giấ;;u cách đây 30 năm
Trời tháng Mười, gió hun hút thổi qua con ngõ nhỏ.
Chiếc taxi dừng gấp trước cổng bệnhviện. Bà Hòa, 60 tuổi, ôm bụng, đ;;au quặn đến không thở nổi.
Hai người con, Mai và Long, vội dìu mẹ vào phòng cấp cứu.
– Mẹ ơi, ráng chút, sắp tới rồi!
– Đa;u… đ;au lắm… như có gì đang đạp trong bụng…
Suốt mấy tháng nay, bụng bà cứ to dần, bà nói do “rối loạn tiêu hoá”, “tích nước”, không chịu đi khám.
Hôm nay đau không chịu nổi nữa, 2 con mới vội đưa bà vào viện. Bác sĩ siêu âm cho bà rất lâu. Xong xuôi bác sĩ gọi riêng Mai và Long vào phòng, giọng trăn trở:
- Có chuyện này tôi muốn nói cho anh chị... Xem tiếp tại bình luận 👇👇

Chưa đầy 5 năm nữa, thứ ‘đắt nhất’ sẽ không phải là nhà, ô tô mà là 4 thứ này 👇 👇 👇
01/12/2025

Chưa đầy 5 năm nữa, thứ ‘đắt nhất’ sẽ không phải là nhà, ô tô mà là 4 thứ này 👇 👇 👇

01/12/2025

Vừa vào đến sân nhà gái, nhìn con gà trống đặt ngay ngắn trước mặt, mẹ chồng run sợ tuyên bố: "Hôn lễ này buộc phải hủy" rồi bà bỏ về trước sự kinh ngạc của gần 1000 quan khách
Năm tôi 28t, tôi quen L, cô gái hiền lành, làm kế toán ở công ty xuất nhập khẩu. Gia đình L ở cùng tỉnh, gia giáo, nề nếp.
Hai bên qua lại, mọi chuyện đều thuận lợi.
Khi tôi nói sẽ cưới, mẹ tôi vui lắm, dồn hết tâm huyết chuẩn bị sính lễ, chỉ sợ nhà gái nghĩ nhà trai sơ sài.
Bà đích thân chọn từng mâm lễ, đặt “lễ đen” đủ đầy: vàng, tiền mặt, bánh cốm, trầu cau, trà rượu… tổng giá trị lên đến gần 700 triệu đồng – với bà, đó là chuyện bình thường.
“Con trai trưởng lấy vợ, lễ phải chu đáo, để con cháu sau này còn được nhờ phúc,” mẹ tôi nói.
Ngày ăn hỏi, cả họ nhà tôi kéo nhau sang nhà gái. Không khí rộn ràng, tiếng pháo nổ, trống phách vui vẻ. Tôi thì chỉ hồi hộp mong nhìn thấy L trong tà áo dài đỏ thắm.
Nhưng khi mọi người vừa đặt sính lễ lên bàn thờ gia tiên, tôi để ý mẹ tôi bỗng đứng lặng, mặt tái mét, đôi mắt nhìn chằm chằm vào con gà luộc được đặt chính giữa mâm cúng.
Con gà ấy trông bình thường với tôi – chỉ là một con gà vàng óng, cánh xếp ngay ngắn, miệng ngậm bông hoa đỏ.
Nhưng mẹ tôi bỗng run rẩy, rụt tay lại, giọng khẽ nhưng lạnh buốt:
– Xin lỗi… lễ này, chúng tôi không thể tiếp tục.
Cả nhà gái ngỡ ngàng. L sững sờ, nước mắt trào ra:
– Mẹ… con… con làm gì sai sao ạ?
Bố mẹ cô đỏ mặt vì xấu hổ, người nhà tôi cũng hoang mang.
Mẹ tôi cúi đầu chào rồi kéo tay tôi đứng dậy.
– Về thôi. Hôn sự này dừng lại ở đây.
Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Không ai dám hỏi, vì ánh mắt mẹ tôi khi ấy không giống người bình thường – vừa sợ hãi, vừa đau đớn, như thể vừa nhìn thấy thứ gì k;;i;nh kh;ủ;;ng.
Xem tiếp tại bình luận 👇👇

01/12/2025

Address

Quảng Hòa
Thanh Hóa
42000

Telephone

+84977346346

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Phật Tại Tâm posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share