02/12/2025
Chồng đi làm xa gửi về cho mẹ 20 triệu/tháng nuôi vợ mới si//nh, 1 lần bất ngờ về thăm ch//ết điếng khi thấy vợ đang nu::ốt ngh::ẹn BÁT CƠM trộn MÌ TÔM không người lái. Người chồng nổi điên đạp tung cửa làm chuyện ki::nh ho::àng...
11 giờ trưa, tôi về đến đầu ngõ. Căn nhà 2 tầng khang trang im lìm. Tôi rón rén mở cổng bằng chìa khóa riêng. Bước vào sân, tôi nghe thấy tiếng tivi mở lớn và tiếng cười nói rôm rả trong phòng khách.
Qua khe cửa sổ, tôi thấy mẹ tôi và cô em gái (đã lấy chồng nhưng hay về ăn chực) đang ngồi ăn cơm. Trên bàn là mâm cơm thịnh soạn: Gà luộc, canh măng, giò lụa…
Tôi thở phào. Mẹ ăn uống thế này thì chắc vợ con tôi cũng được chăm sóc tốt. Chắc Hiền đang ngủ hoặc ăn trong phòng. Tôi định đẩy cửa bước vào tạo bất ngờ, nhưng một ý nghĩ thoáng qua khiến tôi dừng lại. Tôi muốn xem vợ tôi đang làm gì khi không có tôi.
Tôi vòng ra phía sau nhà, nơi có gian bếp cũ và phòng ngủ nhỏ mà mẹ tôi bảo dọn cho Hiền ở cữ "cho kín gió". Và cảnh tượng trước mắt khiến ti//m tôi ng//ừng đ//ập.
Cánh cửa bếp khép hờ. Trong ánh sáng lờ mờ, ẩm thấp, Hiền đang ngồi c/o r/o trên chiếc chõng tre cũ kỹ. Cô ấy g/ầy r/ộc đi, hai má h/óp lại, d/a x/anh như tàu lá chuối. Trên tay Hiền đang bế đ/ứa con g/ái đ/ỏ hỏ/n của tôi, con bé đang ng/ằn ng/ặt kh/óc.
Còn Hiền… cô ấy đang ăn trưa. Không có gà luộc. Không có canh măng. Trước mặt cô ấy là một bát mì tôm úp vội, nước đã nguội ngắt, sợi mì trư/ơng ph/ềnh lên. Không có lấy một miếng thịt, không một cọng rau. Hiền vừa dỗ con, vừa và vội miếng mì. Nước mắt cô ấy rơi lã chã xuống bát mì, mặn chát.
Vừa ăn, cô ấy vừa n/ấc ng/hẹn: "Nín đi con… mẹ xin lỗi… mẹ đói quá… mẹ ăn miếng rồi mẹ cho con t/i…". Tôi đứng ch//ết lặng. M/áu trong người tôi s/ôi lên s/ùng s/ục, chạy rần rật từ chân lên đỉnh đầu. "20 triệu một tháng"! Tôi gửi 20 triệu để vợ tôi ăn mì tôm trương phềnh thế này sao? Không thể kìm nén thêm một giây nào nữa.
RẦM!!!! ... 👇 👇