Giving love to all of you

Giving love to all of you Yêu dấu ơi,

Khoảng hai năm trở lại đây, mình bỗng trở nên nhạy cảm lạ thường với… nỗi đau.Không phải nỗi đau của chính mình - mà là ...
19/07/2025

Khoảng hai năm trở lại đây, mình bỗng trở nên nhạy cảm lạ thường với… nỗi đau.

Không phải nỗi đau của chính mình - mà là nỗi đau của người khác. Mình thấy tim mình nhói lên, như thể nó có một cánh cửa vô hình nào đó đã được mở toang, để cảm nhận được từng xúc cảm, từng nỗi niềm của người đối diện.

Mình hài lòng - không, đúng hơn là biết ơn - với sự thay đổi này.
Suốt 25 năm sống dưới rất nhiều "bóng mát" của yêu thương, mình đã được chở che khỏi những va đập cuộc đời. Mình có rất ít trải nghiệm về nỗi buồn, nỗi đau. Mình hạnh phúc, nhưng cũng vì thế mà có phần ngây thơ trước những tổn thương người khác mang trên vai. Có lẽ vì vậy mà khi cánh cửa lòng bắt đầu mở ra, mình cảm thấy… hơi choáng ngợp.

Giờ đây, mỗi khi ai đó chia sẻ với mình nỗi đau của họ - tim mình lại nhói lên như thể chính mình đang trải qua nỗi đau đó, nỗi buồn đó, sự tủi thân đó... Đôi khi còn bật khóc nữa. Khóc cho chính mình khi ở trong hoàn cảnh tương tự...

Như hôm qua,...
Giữa cơn bão giông, một con thuyền du lịch đã bị lật. Có những người đã may mắn trở về, có những người không còn cơ hội sống sót nữa nhưng thân xác vẫn được trở về, nhưng cũng có những người có khả năng cao sẽ mãi mãi nằm lại dưới đáy biển sâu...

Mình đọc tin và thấy nghẹt thở. Trên bờ là những người thân đang quỳ gối cầu nguyện, những đôi mắt sưng đỏ vì chờ đợi, là hàng trăm lời cầu xin được nói ra chỉ để mong một phép màu xảy đến… Mình bỗng thấy nghẹn ngào. Mình khóc, như thể mình là một trong những người đang đứng đó, ngóng về phía biển.

Dẫu đã đọc nhiều về luân hồi, về nghiệp duyên, mình vẫn không ngăn nổi suy nghĩ:
“Nếu là mình trong hoàn cảnh ấy, mình sẽ ích kỷ đến nhường nào? Mình sẽ mong người tiếp theo được tìm thấy là người thân của mình, chứ không phải của ai khác…” - Omg Băng Thanh nhỏ bé và… xấu tính. Nhưng hóa ra, chính khoảnh khắc nhận ra sự ích kỷ đó, mình lại hiểu thêm về bản chất của nỗi đau: không phải để ta chìm đắm mãi mãi, mà để ta nhận ra mình còn người để yêu thương.

Rồi nỗi đau ấy cũng dần dịu lại. Như một làn sóng trào dâng rồi rút xuống. Mình ngồi yên, lòng nhẹ đi.

Quay trở lại với Băng Thanh, mình quá quá may mắn, hạnh phúc khi được ở nhà vào cái thời tiết bão bùng này, khi được mẹ quan tâm nói "sét đấy con đừng dùng điện thoại nữa", khi nghe thấy ba hỏi mẹ "mưa gió này con nó chưa về à", khi bạn mình liên tục nhắn tin hỏi "nhà có điện chưa, có nóng lắm không"...

Những điều nhỏ bé đó - ngày thường có thể sẽ bị mình vô tâm bỏ qua - nay lại khiến mình rưng rưng. Bởi không phải ai cũng được người thân quan tâm đến thế, không phải ai cũng còn người thân để được quan tâm, và không phải ai cũng có nơi để trở về cho tâm hồn.

Có những nỗi đau không cần phải trải qua mới hiểu.
Chỉ cần trái tim đủ rộng, cũng có thể rung lên trước những mất mát của người khác.
Và đôi khi, biết khóc cho nỗi đau của người khác… lại là một trong những cách dịu dàng nhất để trưởng thành.
----
MiA

Ảnh: st

tui dạo này: sáng đi làm, trưa về học thêm, chiều đi làm, tối về lại học tiếp 😎từ lúc đi làm full time on site đến giờ đ...
18/10/2024

tui dạo này: sáng đi làm, trưa về học thêm, chiều đi làm, tối về lại học tiếp 😎

từ lúc đi làm full time on site đến giờ được 1 tháng tròn, thấy thời gian 1 ngày trôi qua siêu nhanh. Nhưng vì vẫn đang quen với guồng cũ là ngày nào cũng phải được làm mấy việc mình thích mới chịu. Vậy nên, thay vì ngủ đến 7h sáng thì mình thức dậy lúc 4h để đọc sách, ngồi thiền và tập thể dục trước khi đi làm. 🥲

vẫn có nhiều thứ mình thích nhưng chưa sắp xếp được thời gian để theo đuổi như học tiếp piano, chơi bóng bàn. hic. Vì mấy cái mình muốn làm thường bị phụ thuộc thời gian vào người khác nữa nên là cứ phải lựa chọn xem thời điểm này làm gì, cái gì có thể để sau mới làm…

giờ ước 1 ngày có 30h thì tuyệt hê hê 🥹

Bạn có biết rằng, bạn hoàn toàn có thể hạnh phúc mà không phụ thuộc vào cảm xúc của ai khác không? Mình đã từng trải qua...
18/10/2024

Bạn có biết rằng, bạn hoàn toàn có thể hạnh phúc mà không phụ thuộc vào cảm xúc của ai khác không?

Mình đã từng trải qua những khoảnh khắc mà hạnh phúc của mình phụ thuộc vào sự quan tâm, yêu thương từ người khác. Và rồi, mình nhận ra điều đó dễ khiến mình bị tổn thương và mệt mỏi.

Và mình quyết định, hạnh phúc của mình, phải do mình tự tạo. Cái gì là của mình thì mới bền vững được.

Mình từng đọc được 1 nghiên cứu chỉ ra rằng có 3 thói quen hạnh phúc mà ai cũng nên có đó là: thể thao, đọc sách và nghệ thuật.

Bạn có thể lựa chọn bất kỳ một thể thao nào, bất kỳ thể loại sách nào và bất kỳ loại hình nghệ thuật nào bạn muốn, để bắt đầu. Thông qua những thói quen này giúp não bộ sản sinh các hormone hạnh phúc tự nhiên, như dopamine hay serotonin, những "món quà" sinh học tuyệt vời mà cơ thể ban tặng.

Khi mình vận động hay chơi thể thao, cơ thể không chỉ khỏe lên mà còn tiết ra dopamine – chất dẫn truyền thần kinh liên quan đến cảm giác vui vẻ và hưng phấn. Tin mình đi vui lắm!

Khi mình đọc sách, đặc biệt là khi thực sự đắm chìm vào những câu chuyện, khám phá thế giới qua từng trang sách, não bộ sẽ được kích thích bởi sự hiểu biết mới. Quá trình này giúp tiết ra serotonin – chất có tác dụng làm dịu cảm xúc và mang lại sự hài lòng.

Nghe nhạc, vẽ tranh hay viết lách đều là cách để mình tự nuôi dưỡng tâm hồn nghệ thuật. Điều bất ngờ ở đây là khi tiếp xúc với nghệ thuật cơ thể tự tiết ra oxytocin – "hormone tình yêu" làm tăng cảm giác kết nối và yêu thương chính mình.

Vậy nên, nếu bạn vẫn đang tìm kiếm niềm vui từ người khác, dù là bạn bè hay tình yêu, từ những mối quan hệ hay sự thừa nhận của xã hội, hãy thử dừng lại một chút. Hãy dành thời gian cho chính mình, thể thao, đọc sách và nghệ thuật nhé. Bạn sẽ nhận ra rằng, hạnh phúc thật sự đến từ việc bạn tự chủ động chăm sóc cảm xúc và tâm hồn mình.

Ảnh: pinterest

Những điều mình yêu thích nhất về chính bản thân mình là gì?Đó là một câu hỏi thú vị mà mình nhận được gần đây. Không ph...
17/10/2024

Những điều mình yêu thích nhất về chính bản thân mình là gì?

Đó là một câu hỏi thú vị mà mình nhận được gần đây. Không phải là câu hỏi quen thuộc như "Điểm mạnh của bạn là gì?" hay "Sở thích của bạn là gì?", mà là “Điều gì bạn yêu thích nhất về chính bản thân mình?”.

Khi mình nghe câu hỏi này, mình đã phải quaoo lên thật sự. Một câu hỏi cực kì thông minh.

Thường thì chúng ta hay tập trung vào việc người khác nghĩ gì về mình, yêu thích điều gì ở mình, mà không mấy khi dừng lại để hỏi chính bản thân: "Mình yêu điều gì ở bản thân mình?"

Ngay cả một người luôn yêu bản thân như mình, cũng chỉ dừng lại ở việc chấp nhận mọi khía cạnh của con người mình, mà chưa bao giờ phân tích xem, trong mình, đâu là điều mình yêu thích nhất.

Nhưng câu hỏi này như một cánh cửa mở ra hành trình khám phá bản thân sâu hơn. Và bản đồ để dẫn lối trên hành trình này, chỉ mình mới có thể tạo ra. Sau khi suy ngẫm, mình đã tìm ra những điều khiến mình tự hào và yêu thích nhất. He he

Yêu thích 1: luôn nuôi dưỡng lòng biết ơn.
Chắc bởi vì mình luôn tự nhủ mình là người may mắn, và thật sự là may mắn thật. Nên lòng biết ơn luôn đến với mình một cách tự nhiên, mọi lúc mà chẳng cần nỗ lực.

Yêu thích 2: luôn cố gắng phát triển bản thân.
1 trong những cảm giác hạnh phúc với mình là thấy bản thân đang tiến bộ, thấy mình vượt qua giới hạn bản thân. Chỉ cần nhận thức được bản thân còn thiếu sót chỗ nào, mình đều ngay lập tức tìm giải pháp để xử lý nó.

Yêu thích 3: luôn biết cách tự tạo hạnh phúc cho bản thân.
Mình không cần phụ thuộc cảm xúc vào bất kỳ ai. Mình luôn biết cách làm bản thấy thấy vui vẻ, hạnh phúc, yêu đời bằng nhiều cách khác nhau.

Yêu thích 4: luôn làm mới bản thân để không trở nên nhàm chán.
Mình yêu cảm giác được thử những điều mới mẻ, không để bản thân chìm trong sự nhàm chán. Việc thay đổi những thói quen nhỏ hay học thêm kĩ năng gì mới giúp cuộc sống của mình luôn thú vị và đầy sắc màu.

Nhìn lại, có thể nói rằng những giá trị này đã giúp mình sống trọn vẹn hơn mỗi ngày, yêu thương và trân trọng con người thật của chính mình.

Và mình tin rằng, nếu bạn dừng lại và tự hỏi mình câu hỏi này, bạn cũng sẽ tìm thấy những điều đẹp đẽ bên trong bản thân, mà đôi khi bạn chưa nhận ra hết.

Ảnh: Pinterest

Công thức: Hạnh phúc = Biết ơn + Bao dungHạnh phúc - một từ nghe thật quen thuộc nhưng lại khó định nghĩa đối với hầu hế...
17/10/2024

Công thức: Hạnh phúc = Biết ơn + Bao dung

Hạnh phúc - một từ nghe thật quen thuộc nhưng lại khó định nghĩa đối với hầu hết chúng ta.

Hạnh phúc là gì nhỉ? Là một điều gì đó to lớn, xa vời, hay đơn giản chỉ là những cảm xúc nhỏ bé trong cuộc sống thường nhật?

Đối với mình, hạnh phúc giống như ánh nắng nhẹ len lỏi qua những tán lá buổi sáng, vừa mờ ảo, vừa gần gũi. Dẫu vậy, ai trong chúng ta cũng đều khao khát có được nó, phải không?

Chúng ta thường loay hoay tìm kiếm hạnh phúc, đôi khi chạy theo những tiêu chuẩn do xã hội đặt ra, để rồi nhiều lúc quên mất rằng hạnh phúc thật sự lại ở bên trong chính mình.

Đối với mình, hạnh phúc đơn giản là mỗi sớm mai thức dậy, cơ thể vẫn khỏe mạnh, trí tuệ vẫn minh mẫn, và những người mình yêu thương vẫn bên cạnh.

Mình biết, chỉ với những điều đó thôi, mình đã may mắn hơn rất nhiều người. Vậy thì tại sao lại không gọi bản thân là một người hạnh phúc nhỉ?

Hạnh phúc với mình còn là sự tổng hòa của hai trạng thái cảm xúc: biết ơn và bao dung. Mình biết ơn những gì mình có, dù là nhỏ bé hay lớn lao. Biết ơn một chai nước dừa vì người yêu đã chuẩn bị sẵn, biết ơn bữa cơm đã được chuẩn bị tinh tươm khi ba mẹ vắng nhà, biết ơn cả những thử thách đã làm mình tốt hơn. Bao dung là khi mình có thể chấp nhận những thiếu sót của bản thân và người khác, để nhẹ nhàng hơn, yêu thương nhiều hơn.

Chỉ cần hai điều ấy thôi, mình đã cảm thấy đủ đầy rồi. Biết ơn và bao dung – chìa khóa vạn năng mở ra mọi cánh cửa dẫn tới hạnh phúc.

Mình không biết thời gian có thay đổi cách nhìn nhận của mình về hạnh phúc không. Có thể sau này, khi mình có nhiều trách nhiệm hơn, mình sẽ bị cuốn theo những lo toan vật chất mà quên đi cảm giác an yên bây giờ. Nhưng ngay lúc này, mình muốn ghi nhớ rằng: hạnh phúc đơn giản lắm, chỉ cần biết yêu thương, biết trân trọng những gì ta có.

Và mình hy vọng, bạn cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình, trong từng khoảnh khắc nhỏ bé nhưng quý giá của cuộc sống.

Ảnh: Pinterest

Nơi nào mang lại cho bạn cảm giác bình yên nhất?Nếu nói "nhà" thì dễ quá, phải không? Mọi người thường mặc định đó là câ...
12/10/2024

Nơi nào mang lại cho bạn cảm giác bình yên nhất?

Nếu nói "nhà" thì dễ quá, phải không? Mọi người thường mặc định đó là câu trả lời. Nhưng với mình, bình yên không gắn liền với một địa điểm cố định. Nó nằm ở cách mình cảm nhận mọi thứ xung quanh, ở trạng thái tâm hồn mình lúc ấy.

Có lúc, một góc quán cà phê nhỏ, mùi hương thơm nhẹ nhàng của cà phê quyện vào không khí, những giai điệu êm ái vang lên, mình thả hồn vào dòng suy nghĩ, không vội vã, không áp lực. Bình yên lấp đầy từng khoảnh khắc.

Có lúc, bên cạnh một người bạn thân thiết, mình nhẹ lòng chia sẻ những điều giấu kín, những tâm tư chưa dám nói. Khi đôi mắt bạn ấy dịu dàng lắng nghe, lòng mình nhẹ bẫng, không còn gánh nặng nào. Đó cũng là bình yên.

Và có những khi, mình đi đến một nơi xa lạ, nơi gió trời thổi qua những tán cây rì rào, mình lặng lẽ hòa mình vào thiên nhiên rộng lớn. Đất trời như ôm lấy mình, cho mình một chút an yên, một chút vỗ về trong lòng.

Vậy đó, bình yên không đến từ nơi chốn cụ thể. Nó là cảm giác, là trạng thái. Nó hiện diện khi bạn sẵn sàng đón nhận sự thư thái từ bên trong. Có thể là ở nhà, có thể là bất kỳ đâu – chỉ cần tâm hồn bạn hòa hợp với khoảnh khắc đó. Và thế là, bạn bình yên 🥰

Ảnh: Pinterest

Cuộc sống, tựa như một dòng sông, đôi khi lặng sóng yên bình, nhưng đôi khi lại cuộn trào những cơn sóng lớn của thử thá...
11/10/2024

Cuộc sống, tựa như một dòng sông, đôi khi lặng sóng yên bình, nhưng đôi khi lại cuộn trào những cơn sóng lớn của thử thách và khó khăn. Mỗi người trong chúng ta đều không thể tránh khỏi việc phải đối diện với những thời điểm gian nan ấy. Nhưng chính những khó khăn ấy lại là chất liệu để chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn, sáng tạo hơn và nhận ra giá trị thực sự của bản thân. Cuộc sống không phải là hành trình để đến được đích mà không có vấp ngã, mà là sự trưởng thành qua những vấp ngã đó.

Thử thách không chỉ là chướng ngại, mà còn là cơ hội để chúng ta học hỏi và phát triển. Điều quan trọng không phải là bạn gặp bao nhiêu khó khăn, mà là cách bạn nhìn nhận những khó khăn ấy. Mình luôn tin rằng thái độ lạc quan, tích cực là chiếc chìa khóa mở ra những cánh cửa giải pháp. Nhưng, mình cũng hiểu rằng cuộc sống không bao giờ hoàn hảo. Những thử thách luôn xuất hiện bất ngờ, và điều chúng ta có thể làm tốt nhất là chuẩn bị tinh thần và đối mặt với chúng bằng sự tỉnh táo.

Đối với mình, chuẩn bị là yếu tố quan trọng để đối mặt với những khó khăn. Mình luôn cố gắng hình dung ra những kịch bản xấu nhất có thể xảy ra, không phải để lo lắng, mà để sẵn sàng. Mỗi lần mình tưởng tượng ra điều tồi tệ, mình lại cảm thấy bản thân mạnh mẽ hơn vì đã có sẵn trong tay một lộ trình đối phó. Và khi khó khăn thực sự đến, mình đã không bị quá bất ngờ hay hoảng sợ. Sự chuẩn bị này giống như một chiếc dù an toàn, giúp mình cảm thấy tự tin hơn khi nhảy vào vùng trời không biết trước.

Tất nhiên, không phải mọi thứ đều diễn ra như mình dự tính. Có những lúc thực tế vượt xa khỏi tưởng tượng, và kịch bản xấu nhất của mình lại chưa phải là điều tồi tệ nhất. Khi đó, mình học được rằng tư duy linh hoạt là chìa khóa để sống sót. Mình không quá bám vào kế hoạch ban đầu, mà tập trung vào việc tìm kiếm giải pháp phù hợp nhất cho tình huống. Giống như một dòng nước, khi gặp phải chướng ngại, mình sẽ uốn lượn và thay đổi để vượt qua, chứ không dừng lại.

Không phải lúc nào mình cũng có thể tự mình giải quyết mọi thứ. Đôi khi, mình cần sự giúp đỡ từ những người xung quanh. Điều này không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là minh chứng cho sự mạnh mẽ khi biết tự thừa nhận giới hạn của bản thân. Những người bạn, gia đình hay thậm chí những người xa lạ đôi khi lại mang đến cho mình những góc nhìn mới mẻ và lời khuyên quý báu. Và dù cho mọi giải pháp thử qua đều thất bại, mình vẫn không gục ngã. Mình học từ những sai lầm và biết rằng mỗi lần đối mặt với thất bại là một lần mình tiến gần hơn đến thành công.

Khó khăn và thử thách không phải là kẻ thù, mà là những người thầy thầm lặng dạy chúng ta về sự kiên trì, bản lĩnh và lòng dũng cảm. Thái độ và cách chúng ta đối diện với thử thách chính là điều quyết định thành công hay thất bại. Hãy nhìn thẳng vào khó khăn, và bạn sẽ thấy rằng mình mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những gì bạn tưởng tượng. Cuộc sống là hành trình khám phá bản thân, và mỗi thử thách trên đường đi chỉ là một cơ hội để bạn tỏa sáng thêm mà thôi.

Ảnh: Pinterest

Thất bại nào bạn đã trải qua và học được điều gì từ nó?Có bao giờ bạn cảm thấy cả thế giới dường như sụp đổ chỉ vì một l...
10/10/2024

Thất bại nào bạn đã trải qua và học được điều gì từ nó?

Có bao giờ bạn cảm thấy cả thế giới dường như sụp đổ chỉ vì một lần thất bại? Khi tất cả những nỗ lực, ước mơ và hy vọng của mình bỗng chốc tan biến như b**g bóng xà phòng? Những khoảnh khắc ấy thật sự khó khăn, nhưng nếu nhìn từ một góc độ khác, có lẽ, đó chính là khởi đầu cho một sự thay đổi.

Ông cha ta có câu: "thất bại là mẹ của thành công". Ai trên con đường đi đến thành công mà chưa từng vấp ngã? Thất bại là một phần tất yếu của cuộc sống, không phải để hạ gục chúng ta, mà để chúng ta học hỏi và trưởng thành. Nếu chúng ta bình tĩnh đón nhận và thay đổi cách nhìn, những lần vấp ngã ấy sẽ biến thành những bài học vô giá, là bậc thang để mình bước lên cao hơn.

Mình cũng từng trải qua một lần thất bại mà mình sẽ nhớ mãi. Hồi đó, mình và một người bạn cùng khởi nghiệp với một thương hiệu thời trang nữ, theo phong cách tiểu thư, sang chảnh. Hai đứa chỉ có một "tài sản" duy nhất là sự đam mê, còn kiến thức về thời trang và kinh doanh thì gần như bằng không. Nhưng điều đó không ngăn được hai đứa lao vào dự án với trái tim đầy nhiệt huyết và niềm tin ngây thơ rằng đam mê sẽ giúp mình thành công.

Vậy mà, đời không giống như mơ. Mới bắt đầu, tụi mình đã gặp phải một thử thách lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng: đại dịch Covid-19. Khi các thương hiệu lớn cũng chật vật để tồn tại, một brand mới "chào đời" như tụi mình chẳng khác nào một ngọn nến nhỏ giữa bão tố.

Sau ba tháng cố gắng, cuối cùng tụi mình đành phải chia đôi số vốn ít ỏi còn lại. Hàng tồn chất đống, sản phẩm lỗi nhiều không đếm xuể. Và rồi, thay vì tìm cách bán rẻ thanh lý, mình quyết định đem cho hết. Đó là giải pháp cuối cùng, như một cách nhẹ nhàng khép lại chương sách ngắn ngủi trong hành trình kinh doanh.

Thất bại ấy đã khiến mình mất đi mấy chục triệu - một số tiền không nhỏ đối với một sinh viên năm ba. Nhưng cái giá thực sự không phải là tiền, mà là những bài học quý giá mà mình nhận ra. Mình học được rằng đam mê không thể thay thế cho kiến thức và kinh nghiệm. Sản phẩm là linh hồn của kinh doanh, và nếu không hiểu rõ sản phẩm của mình, tất cả những cố gắng sẽ trở thành vô nghĩa. Từ đó, mình quyết định rằng sẽ không bao giờ mạo hiểm khởi nghiệp chỉ vì "thích" hay "đam mê" nữa. Chỉ khi mình tự tin về sản phẩm và dịch vụ mình mang lại, mình mới bước tiếp.

May mắn thay, bài học này đến với mình sớm, khi số vốn mình mất chỉ là vài chục triệu, chứ không phải vài trăm hay vài tỷ. Và dù rằng thất bại ấy có hơi đau một chút, nó đã giúp mình hiểu ra rằng, mỗi bước đi sai lầm không phải là sự kết thúc, mà là bước đệm để mình bước xa hơn, vững chắc hơn trên con đường phía trước.

Khi nhìn lại, mình thấy mình may mắn vì đã vấp ngã khi còn trẻ, khi có đủ thời gian để sửa sai và làm lại. Thất bại có thể làm mình mất đi tiền bạc, nhưng điều mà mình nhận lại còn quý giá hơn nhiều - đó là bài học về sự chuẩn bị, về giá trị của kiến thức và về sức mạnh của sự kiên trì. Và mình nhận ra, cuộc sống không phải lúc nào cũng là một con đường thẳng tắp. Những khúc quanh, những trở ngại chính là nơi chúng ta tìm thấy ý nghĩa thực sự của sự trưởng thành.

Thất bại không phải là dấu chấm hết. Nó chỉ là một bước lùi để mình có đà tiến xa hơn, mạnh mẽ hơn. Nếu không có lần vấp ngã ấy, có lẽ mình đã không học được cách đi đúng hướng, và không bao giờ biết trân trọng những thành công sau này. Vậy nên, nếu một ngày bạn cũng phải đối diện với thất bại, đừng ngại bước tiếp. Bởi chính từ những lần vấp ngã ấy, chúng ta sẽ tìm thấy con đường dẫn đến ước mơ.

Ảnh: Pinterest

Đã bao giờ chỉ một lời khuyên nhỏ bé lại khiến cuộc sống của bạn thay đổi không? Mình nghĩ ai cũng từng nhận được rất nh...
09/10/2024

Đã bao giờ chỉ một lời khuyên nhỏ bé lại khiến cuộc sống của bạn thay đổi không? Mình nghĩ ai cũng từng nhận được rất nhiều lời khuyên trong đời. Khi còn bé, những lời nhắn nhủ ấy thường đến từ bố mẹ, thầy cô—những người lớn tuổi đầy kinh nghiệm. Nhưng khi trưởng thành, đôi khi lời khuyên lại có thể bất ngờ đến từ bạn bè, đồng nghiệp, sếp, hay thậm chí là… những đứa trẻ con!

Có những lời khuyên khiến mình gật gù "thật là đúng", có những lời nghe hơi... không hợp chút nào. Nhưng giữa tất cả những lời đó, có một lời khuyên đã thật sự thay đổi mình, nó đến từ một người chị, và thật đáng yêu, lời nhắn ấy chỉ gói gọn trong: "Em à, mình còn trẻ, hãy học cách khiêm tốn."

Năm đó, mình vừa tròn 20. Mình của tuổi đôi mươi là một cô gái tràn đầy nhiệt huyết, khao khát phát triển và "bay cao bay xa" như cánh chim mới tập cất cánh. Nhưng... đôi cánh đó lại mang một "quả tạ" vô hình, tên là "quá tự tin".

Tuổi 20 ấy, mình luôn nghĩ mình đã giỏi, đã biết nhiều. Mình sống trong chiếc giếng nhỏ của bản thân nhưng lại tự huyễn hoặc rằng mình đã thấy cả bầu trời rồi. Cái tôi của mình thì to như... một chú khinh khí cầu, cứ mỗi lần học được một điều mới lại càng phồng to hơn: "Mình giỏi quá! Mình biết thêm cái này nữa nè!" Và cứ thế, cái tôi lớn dần trong những khoảnh khắc mà mình ngỡ là đang phát triển bản thân.

Nhớ lại khoảng thời gian đó, mình vừa học vừa làm và còn kiếm được thu nhập kha khá. Mình cảm thấy tự tin vô cùng! Mình đã nghĩ: "Chắc chắn là mình phải giỏi lắm mới làm được như thế này!" Nhưng rồi, cái ngày mà mọi thứ đảo lộn cũng đến. Mình mắc một sai lầm khá lớn trong công việc, một lỗi mà ban đầu mình cứ khăng khăng là do người khác, không phải do mình đâu! Cho đến khi... mọi thứ được chỉ ra rõ ràng, mình mới "đứng hình". Và người đã phân tích mọi thứ cho mình, không ai khác chính là người sếp và cũng là người chị mà mình yêu quý.

Chị nói với tone giọng nhẹ nhàng, bình tĩnh: "Em rất tài năng, nhưng yếu điểm lớn nhất của em là thiếu sự khiêm tốn." Ôi, bạn có thể tưởng tượng được không? Cái tôi cao vời vợi của mình lúc ấy bị "bùm"—vỡ tan như một quả bóng vừa bị chích vào! Khoảnh khắc ấy, mình nhận ra sự thật về bản thân, và lần đầu tiên, mình thấy cái tôi của mình quá lớn để có thể tiếp tục bay cao.

Sau lời khuyên ấy, mình thay đổi hoàn toàn. Từ một cô gái luôn xem bản thân là trung tâm của vũ trụ, mình dần học cách quan sát và học hỏi từ những người xung quanh. Giờ đây, mỗi lần học được một điều mới, thay vì reo lên "Mình giỏi quá!", mình lại nghĩ: "Ôi, kiến thức ngoài kia rộng lớn quá, mình thật nhỏ bé." Và điều tuyệt vời là, mình không còn cố gắng chứng tỏ bản thân nữa, mà chỉ muốn lắng nghe, tìm hiểu và trân trọng những điều tốt đẹp mà mọi người xung quanh mang đến.

Đôi khi, chỉ một lời khuyên ngắn ngủi thôi, nhưng nếu chạm đúng trái tim, nó có thể dẫn bạn đến một hành trình thay đổi hoàn toàn. Với mình, lời khuyên đó đã mở ra cánh cửa để mình trở thành một phiên bản tốt hơn, khiêm tốn hơn, và hạnh phúc hơn.

Ảnh: Pinterest

Mình thật sự muốn có một cuộc đời tươi sáng và được mọi người yêu thương. Hơn ai hết mình hiểu rất rõ việc được người kh...
07/10/2024

Mình thật sự muốn có một cuộc đời tươi sáng và được mọi người yêu thương. Hơn ai hết mình hiểu rất rõ việc được người khác quý mến là một sự may mắn đặc biệt. Những thứ như tài năng giỏi giang tất nhiên là quan trọng, nhưng có thể khiến mọi người thoải mái muốn ở cùng thì đó phải xuất phát từ sự đồng cảm và dịu dàng, tiến bộ qua năm tháng.

Trong phim politician có một câu mình rất thích:

“You don't have to be a good person, as long as you do good things”. ♥️

Ảnh: Pinterest
Nguồn: Chị Tee

"Đ𝑢̛́𝑎 𝑡𝑟𝑒̉ ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 𝑑𝑢̀𝑛𝑔 𝑡𝑢𝑜̂̉𝑖 𝑡ℎ𝑜̛ đ𝑒̂̉ 𝑜̂𝑚 𝑎̂́𝑝 𝑐𝑢𝑜̣̂𝑐 đ𝑜̛̀𝑖, đ𝑢̛́𝑎 𝑡𝑟𝑒̉ 𝑏𝑎̂́𝑡 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑑𝑢̀𝑛𝑔 𝑐𝑎̉ 𝑐𝑢𝑜̣̂𝑐 đ𝑜̛̀𝑖 đ𝑒̂̉...
07/10/2024

"Đ𝑢̛́𝑎 𝑡𝑟𝑒̉ ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 𝑑𝑢̀𝑛𝑔 𝑡𝑢𝑜̂̉𝑖 𝑡ℎ𝑜̛ đ𝑒̂̉ 𝑜̂𝑚 𝑎̂́𝑝 𝑐𝑢𝑜̣̂𝑐 đ𝑜̛̀𝑖, đ𝑢̛́𝑎 𝑡𝑟𝑒̉ 𝑏𝑎̂́𝑡 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑑𝑢̀𝑛𝑔 𝑐𝑎̉ 𝑐𝑢𝑜̣̂𝑐 đ𝑜̛̀𝑖 đ𝑒̂̉ 𝑐ℎ𝑢̛̃𝑎 𝑙𝑎̀𝑛ℎ 𝑡𝑢𝑜̂̉𝑖 𝑡ℎ𝑜̛"

Một câu nói mình rất tâm đắc!

Mỗi lần nghe câu này, mình luôn cảm thấy thật may mắn, bởi tuổi thơ của mình tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Khi lớn lên, mình càng nhận ra rằng mỗi khoảnh khắc trong tuổi thơ ấy đều là những viên ngọc quý, gói ghém bao yêu thương của gia đình, bạn bè và cả những điều nho nhỏ mà chỉ có trẻ thơ mới cảm nhận được.

Những ký ức ngọt ngào từ thời bé xíu đã trở thành nền móng vững chắc, dựng xây nên một Băng Thanh của ngày hôm nay – một Băng Thanh biết yêu thương, cảm nhận và trân trọng cuộc sống này.

Thỉnh thoảng, mình với chị Bống vẫn ngồi ôn lại chuyện xưa – thời mà hai đứa là những em bé thật sự của gia đình. Mà lần nào cũng như lần nào, tụi mình đều cười phớ lớ với những trò nghịch ngợm chẳng ai bì kịp. Kỷ niệm nhiều lắm, vui có, buồn có, mà đáng nhớ thì... ôi, nhiều đến nỗi mình chẳng thể chọn ra được cái nào là "đáng nhớ nhất". Mỗi mảnh ghép ấy đều như một phần của bức tranh lớn, mà nếu thiếu đi, bức tranh sẽ không còn hoàn hảo nữa.
Nhưng hôm nay, mình sẽ kể cho mọi người một trải nghiệm tuổi thơ rất đặc biệt.

Chuyện là hồi 5 tuổi, mình bị sốt cao 41 độ và đã trải qua một cơn co giật đáng sợ (mình được ba mẹ kể lại như thế). Sau lần đó, mình thường xuyên rơi vào những khoảnh khắc rất kỳ lạ: cứ đang chơi đùa, đang học hay múa hát gì đó, bỗng nhiên mình lại đứng im, y như một con búp bê bị ai đó nhấn nút dừng. Đến khi mọi người xung quanh gọi mình, thì mình mới từ từ tỉnh lại, bối rối và ngơ ngác như vừa bước ra từ một giấc mơ.

Chiếc bệnh này mang tên y khoa là “vắng ý thức” hay tên thường gọi là bị “đơ”. Cái tính từ “đơ” kể từ đó xuất hiện rất nhiều trong cuộc đời mình. Mỗi lần anh bạn “đơ” này đến thì mình chả biết gì nữa, đại loại như cái tên y khoa - tạm thời vắng luôn ý thức tại thời điểm đó luôn.

Có lần, mình đang đọc bài trước lớp, bỗng nhiên “đơ” một phát, ngồi phịch xuống ghế, cả lớp cười phá lên. Hay những buổi văn nghệ, khi mình đang múa, mình cũng có thể "đơ" đứng im giữa sân khấu. Lúc ấy, cả đoàn lại cười nghiêng ngả, còn mình thì cứ ngơ ngác, xấu hổ.

Mình nhớ rõ cảm giác buồn và tủi thân khi bị các bạn trêu chọc. Có những lần, trong khoảnh khắc "vắng ý thức", các bạn xung quanh đã thừa dịp nhéo má, vỗ đầu mình. Những hành động ấy có thể là đùa giỡn, nhưng với 1 em bé, nó như những cú nhấn sâu vào sự bất lực của bản thân. Mình cảm thấy rất cô đơn và tổn thương, chỉ biết hờn dỗi với cả thế giới.

Thế là hành trình tìm cách "đuổi" anh bạn "đơ" này đi đã bắt đầu. Ba mẹ đã đưa mình đi khám khắp nơi, từ bệnh viện đến thầy thuốc Đông Tây, thậm chí còn sang cả Trung Quốc để lấy thuốc. Nhưng mãi đến khi gặp bác sĩ Bền, một bác sĩ thần kinh nổi tiếng, thì cuộc chiến mới có kết quả.

Mình còn nhớ như in, lần đầu tiên gặp bác Bền, bác cười hiền lành và bảo: “Yên tâm, rồi con sẽ khỏi.” Và đúng như lời bác nói, sau 2 năm điều trị, mình đã dần thoát khỏi anh bạn "đơ". Ngày khám định kì đợt cuối cùng, cũng là ngày mình biết tin bác Bền bị tai biến. Mình đã thật sự khỏe, nhưng người giúp mình khỏe lại yếu đi. Ngày mà lẽ ra mình nên vui sướng vỡ òa vì khỏi hẳn thì mình thấy man mác buồn. Đó là cảm giác mà đến bây giờ mình vẫn không thể nào quên.

Một mảnh ghép nhỏ bé trong bức tranh tuổi thơ, nhưng lại là mảnh ghép đầy màu sắc và cảm xúc. Nó đã giúp mình hiểu rằng, dù có những khoảnh khắc không hoàn hảo, nhưng chính những điều ấy đã khiến mình mạnh mẽ hơn. Mình luôn cảm thấy biết ơn anh bạn "đơ" vì nhờ anh mà mình đã học được cách trân trọng sức khỏe, tình yêu thương và sự kiên nhẫn của gia đình.

Dù anh bạn "đơ" có chút phiền phức, nhưng nhìn lại, mình cảm thấy anh ta cũng là một phần không thể thiếu trong tuổi thơ. Và có lẽ, đó chính là điều mà tuổi thơ mang lại – những mảnh ghép có vui, có buồn, nhưng tất cả đều đáng trân trọng.

Ảnh: một gia đình tuy hông có nhiều vật chất, nhưng em bé luôn có bánh sinh nhật 3 tầng ăn! - Mừng Băng Thanh tròn 2 tuổi ♥️

Một thói quen nhỏ nhưng mang lại thay đổi lớn“𝐋𝐨𝐬𝐞 𝐚𝐧 𝐡𝐨𝐮𝐫 𝐢𝐧 𝐭𝐡𝐞 𝐦𝐨𝐫𝐧𝐢𝐧𝐠, 𝐚𝐧𝐝 𝐲𝐨𝐮 𝐰𝐢𝐥𝐥 𝐛𝐞 𝐚𝐥𝐥 𝐝𝐚𝐲 𝐡𝐮𝐧𝐭𝐢𝐧𝐠 𝐟𝐨𝐫 𝐢𝐭.” ― 𝐑𝐢...
05/10/2024

Một thói quen nhỏ nhưng mang lại thay đổi lớn

“𝐋𝐨𝐬𝐞 𝐚𝐧 𝐡𝐨𝐮𝐫 𝐢𝐧 𝐭𝐡𝐞 𝐦𝐨𝐫𝐧𝐢𝐧𝐠, 𝐚𝐧𝐝 𝐲𝐨𝐮 𝐰𝐢𝐥𝐥 𝐛𝐞 𝐚𝐥𝐥 𝐝𝐚𝐲 𝐡𝐮𝐧𝐭𝐢𝐧𝐠 𝐟𝐨𝐫 𝐢𝐭.” ― 𝐑𝐢𝐜𝐡𝐚𝐫𝐝 𝐖𝐡𝐚𝐭𝐞𝐥𝐲.

Chắc hẳn bạn đã nghe không ít lần lời khuyên như "Dậy sớm để thành công" hay "Khi người khác còn mơ, bạn đã biến giấc mơ thành hiện thực". Nghe qua thì có vẻ hay ho và đầy tham vọng, nhưng với mình, dậy sớm không phải là chiếc chìa khóa thần kỳ dẫn lối tới thành công.

Mình dậy sớm, đơn giản vì mình muốn tận hưởng một ngày dài hơn, và bởi vì, thật kỳ diệu, buổi sáng sớm là khoảng thời gian mình cảm thấy “𝐦𝐢̀𝐧𝐡” nhất. Buổi sáng, đó là lúc mình có thể tập trung hoàn toàn vào bản thân, vào những điều mình yêu thích, mà không bị xao nhãng vì khi ấy, thế giới xung quanh còn đang ngủ. Ít xao nhãng, ít tiếng ồn, ít sự hối hả — chỉ có mình và những suy nghĩ chưa bị nhiễu loạn. Thời gian buổi sáng dường như kéo dài hơn và chất lượng hơn, một khoảng lặng hiếm hoi mà mình có thể tận dụng để làm điều gì đó cho chính mình.

Hơn một năm qua, mình đã duy trì thói quen dậy sớm vào lúc 4:30 sáng. Tất nhiên, không phải sáng nào mình cũng “thành công” vào giờ ấy. Có những ngày mình ngủ quên, nhưng phần lớn mình vẫn có mặt cùng mặt trời khi nó còn đang lấp ló. Ban đầu, mình chỉ đơn giản muốn có thêm thời gian cho bản thân, nhưng rồi từ những lợi ích dần hiện ra, mình bắt đầu yêu thích việc dậy sớm một cách tự nhiên.

"𝐂𝐨𝐧𝐪𝐮𝐞𝐫 𝐭𝐡𝐞 𝐦𝐨𝐫𝐧𝐢𝐧𝐠, 𝐚𝐧𝐝 𝐲𝐨𝐮'𝐥𝐥 𝐜𝐨𝐧𝐪𝐮𝐞𝐫 𝐭𝐡𝐞 𝐝𝐚𝐲." – Chinh phục buổi sáng, bạn sẽ chinh phục cả ngày. Câu nói ấy thực sự là chân lý với mình. Nếu một buổi sáng bắt đầu với nguồn năng lượng tích cực, mình sẽ cảm thấy tràn đầy sức sống suốt cả ngày. Ngược lại, nếu sáng dậy mà cảm giác uể oải thì năng lượng cũng "sụp đổ" theo cả ngày.

Nhưng mình không phủ nhận rằng, chuyển từ một "night owl" sang một "early bird" không phải là điều dễ dàng. Những ngày đầu mình cứ loay hoay mãi, hôm nay dậy sớm, hôm sau lại ngủ bù. Cuộc chiến với chiếc đồng hồ báo thức thật sự không đơn giản. Nhưng mình nhận ra: điều quan trọng không phải là dậy sớm, mà là ngủ đủ giấc. Mình cần đảm bảo rằng cơ thể mình được nghỉ ngơi đúng cách trước khi mong muốn nó hoạt động hiệu quả vào sáng hôm sau. Thế là mình bắt đầu chuyển mục tiêu từ việc dậy sớm sang ngủ sớm.

Có những buổi sáng, mình dậy từ rất sớm nhưng lại băn khoăn không biết phải làm gì với thời gian "vàng" đó. Và thế là mình bắt đầu thêm vào những hoạt động mà mình yêu thích: thiền, đọc sách, tập thể dục, hay thậm chí chỉ là ngồi lặng yên tận hưởng không khí buổi sớm. Dần dần, việc dậy sớm gắn liền với những thói quen tích cực, những khoảnh khắc mình dành riêng cho bản thân – một kiểu "me-time" mà mình chẳng thể tìm thấy vào bất kỳ lúc nào khác trong ngày.

Chính thói quen dậy sớm đã mang đến cho mình không chỉ nhiều thời gian hơn, mà còn cả những thói quen tốt khác mà trước đây mình chưa từng nghĩ đến. Và điều kỳ diệu nhất mình nhận được, bạn biết là gì không? Đó là khả năng tập trung. Mình vốn không phải là một người có khả năng tập trung tốt, nhưng vào những buổi sáng sớm, khi xung quanh vẫn còn im lặng, mình cảm thấy đầu óc mình tỉnh táo và sáng tạo hơn rất nhiều. Những ý tưởng, những dòng suy nghĩ dường như không còn bị rối ren nữa, mà trở nên rõ ràng, mạch lạc.

Đối với mình, dậy sớm không phải là để đạt được những mục tiêu lớn lao hay để chứng minh điều gì. Nó là cách để mình cảm nhận rằng mình thực sự sống. Bởi vì nếu chỉ làm việc, chỉ chạy theo những lịch trình và áp lực hằng ngày, có lúc mình sẽ tự hỏi: "Mình đang sống, hay chỉ đang tồn tại qua từng ngày?". Những buổi sáng sớm giúp mình tìm lại được sự cân bằng, giúp mình thấy rằng cuộc sống không chỉ xoay quanh công việc mà còn có những khoảnh khắc yên bình, nhẹ nhàng và đáng trân trọng. Đó là lúc mình được làm chủ thời gian, thay vì để thời gian kéo mình đi.

Vậy nên, nếu bạn từng nghĩ rằng dậy sớm là để thành công, mình có một quan điểm khác để chia sẻ: dậy sớm là để bạn tận hưởng cuộc sống theo cách bạn muốn. Để những giờ phút yên tĩnh ấy mang lại cho bạn sự tự do, sự bình yên, và quan trọng hơn hết là cảm giác mình thực sự đang sống.

Ảnh: bình minh một ngày nào đó của tuiii

Address

Van Ã?Ien

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Giving love to all of you posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Giving love to all of you:

Share