30/08/2025
Trẻ mới biết đi bị b-ắt c-óc tại nhà trẻ, 15 năm sau, người mẹ đọc tạp chí thời trang và nhìn thấy…Ngày hôm đó, trời tháng Sáu oi ả, ánh nắng hắt xuống sân nhà trẻ ở một thị trấn nhỏ vùng ngoại ô. Mai – người mẹ trẻ mới hơn hai mươi tuổi – đưa con gái nhỏ tên An mới hơn hai tuổi đến lớp như mọi ngày. An vốn hiếu động, thích chạy nhảy, nhưng hôm ấy lại bám chặt lấy tay mẹ, đôi mắt tròn xoe như đoán biết điều gì chẳng lành. Mai khẽ cười, dỗ con:
“Con ngoan, mẹ đi làm, chiều mẹ lại đón nhé.”
Chỉ mấy tiếng sau, khi Mai đang làm việc ở văn phòng, điện thoại reo gấp gáp. Đầu dây bên kia là giọng cô giáo run rẩy:
“Chị Mai… An… An mất rồi! Không thấy trong phòng nữa!”
Mọi thứ trước mắt Mai như sụp đổ. Cô vội chạy đến nhà trẻ, nơi cảnh sát đã có mặt. Cửa lớp học mở toang, một số đứa trẻ khóc thét, còn cô giáo bàng hoàng không ngừng tự trách. Camera an ninh của nhà trẻ quá cũ, chỉ ghi được vài hình ảnh mờ nhạt: một người phụ nữ lạ mặt, đội mũ, bế An đi ra. Tất cả chỉ diễn ra trong vài phút ngắn ngủi.
Từ hôm đó, cuộc sống của Mai hoàn toàn thay đổi. Cô lao vào tìm kiếm, đi khắp nơi dán tờ rơi, lên đồn công an mỗi ngày với hy vọng mong manh. Nhiều năm qua, cảnh sát vẫn lưu hồ sơ, nhưng manh mối mờ dần. Họ nói khả năng cao An đã bị đưa đi xa, có thể qua biên giới.
Căn nhà nhỏ vốn đầy ắp tiếng cười trẻ thơ bỗng trống rỗng. Mai và chồng ban đầu còn cùng nhau gắng gượng, nhưng sau nhiều năm không có tin tức, anh dần chán nản, rồi rời đi. Chỉ còn lại Mai cùng nỗi đau, sống trong hy vọng mong manh rằng một ngày nào đó sẽ gặp lại con.
(15 năm sau – bước ngoặt bất ngờ)
Thời gian trôi nhanh. Mai giờ đã ngoài ba mươi lăm tuổi, làm việc trong một tiệm may nhỏ. Cuộc sống giản dị, tạm ổn định nhưng trong lòng vẫn có một khoảng trống không thể lấp đầy.
Một buổi chiều mưa, khi đang ngồi trong quán cà phê quen thuộc, Mai cầm quyển tạp chí thời trang vừa được bỏ trong kệ. Cô lật từng trang, chỉ xem cho qua, cho đến khi ánh mắt dừng lại ở trang bìa. Một gương mặt cô gái trẻ mười bảy – mười tám tuổi, với nụ cười rạng rỡ.
Mai thoáng giật mình. Có điều gì quen thuộc không thể lý giải. Rồi tim cô như ngừng đập khi nhìn kỹ: dưới gò má phải của cô gái ấy có một vết bớt mờ hình giọt nước. Vết bớt đó, Mai nhớ như in – nó từng nằm trên khuôn mặt nhỏ xíu của con gái An....
Quý độc giả xem tại đây 👇