nguyenluubaoduy.com - Your potential. Our passion

nguyenluubaoduy.com - Your potential. Our passion TRUYỀN THÔNG LINH HOẠT - MARKETING KHÔNG KINH THẾ
🧢 Anh mũ kết người đam mê làm Truyền thông & Marketing, AI;

MỸ ÁP THUẾ 46% – DOANH NGHIỆP “SỐNG THẬT” MỚI SỐNG SÓT, MARKETING PHẢI CHUYỂN TƯ DUYMỹ vừa công bố áp thuế cao ngất – lê...
03/04/2025

MỸ ÁP THUẾ 46% – DOANH NGHIỆP “SỐNG THẬT” MỚI SỐNG SÓT, MARKETING PHẢI CHUYỂN TƯ DUY

Mỹ vừa công bố áp thuế cao ngất – lên tới 46% – với hàng hóa từ Việt Nam. Điều này khiến nhiều doanh nghiệp xuất khẩu “khựng lại”: hàng tăng giá, đơn giảm, chuỗi cung ứng đảo lộn.

Nhưng ở góc nhìn chiến lược: đây không chỉ là khủng hoảng, mà là cuộc thanh lọc “toàn cầu”.

1. Doanh nghiệp “zombie” sẽ bị loại khỏi cuộc chơi
• Những công ty sống dựa vào đơn hàng rẻ, gia công theo mẫu Trung Quốc, không làm chủ thương hiệu hay chuỗi cung ứng – giờ đây không còn đường xoay.
• Thuế cao khiến họ không còn lợi thế cạnh tranh, không có thương hiệu để “chuyển sân”, không có tệp khách hàng trung thành.

Thị trường giờ không dành cho “ai làm được”, mà dành cho “ai cầm lái đúng đường và làm được sâu”.

2. Doanh nghiệp tinh gọn, có chiến lược rõ ràng – đây là cơ hội bật lên
• Những ai có thương hiệu riêng, sản phẩm chất lượng thật, bộ máy gọn gàng, biết mình phục vụ ai – vẫn có khả năng mở thị trường mới (châu Âu, Nhật, nội địa…).
• Không cần phải “làm tất cả”, mà cần làm đúng: chọn phân khúc phù hợp, điều chỉnh sản phẩm, và đi thật sâu.

3. Marketing giờ không còn là “chạy quảng cáo” – mà phải đi cùng chiến lược kinh doanh

Nếu doanh nghiệp chưa xác định được:
• Thị trường mới là đâu?
• Giá trị nào còn giữ lại được?
• Lợi thế cạnh tranh còn không?

Thì marketing không nên vội chạy chiến dịch.

4. Chiến lược marketing giờ phải chuyển từ “đi rộng” sang “đi sâu”
• Không thể rải tiền khắp nơi. Phải chọn đúng nhóm khách hàng có tiềm năng sinh lời, có khả năng trung thành.
• Tái định vị thương hiệu: nếu trước đây từng tự hào là “hàng xuất Mỹ”, giờ phải xây lại câu chuyện cho nội địa, hoặc thị trường khác.
• Tập trung vào giá trị thật, thông điệp rõ, sản phẩm chất lượng. Người tiêu dùng không cần “hàng giảm giá” – họ cần hiểu vì sao nên chọn bạn.

5. Ai tinh gọn, biết mình là ai, có chiến lược rõ – sẽ sống khỏe

Marketing giờ không còn là “phụ trách quảng bá” – mà là “người đồng hành chiến lược”.
Không đi trước kinh doanh, nhưng phải đi cùng – và đi đủ sâu để giúp thương hiệu đứng vững trong thị trường mới.

Trung tâm dữ liệu quốc gia và vì sao chạy đua số hoá dữ liệu là mệnh lệnh sống còn, đặc biệt trong bối cảnh dữ liệu được...
22/03/2025

Trung tâm dữ liệu quốc gia và vì sao chạy đua số hoá dữ liệu là mệnh lệnh sống còn, đặc biệt trong bối cảnh dữ liệu được ví như “bảng vị vàng” mới của nền kinh tế số.

1. Trung tâm dữ liệu quốc gia: Hạ tầng cốt lõi của chủ quyền số

Trung tâm dữ liệu (Data Center) không còn đơn thuần là nơi chứa thông tin. Nó là “xương sống” cho vận hành của chính phủ số, kinh tế số và xã hội số. Việc thiết lập và phát triển trung tâm dữ liệu quốc gia không chỉ để phục vụ lưu trữ, mà còn là:
• Khẳng định chủ quyền số: Dữ liệu của quốc gia phải được lưu trữ, kiểm soát và xử lý trên hạ tầng trong nước, không thể để bên ngoài chi phối.
• Tăng cường an ninh quốc gia: Dữ liệu dân cư, y tế, tài chính, hạ tầng thiết yếu – nếu bị xâm nhập hay kiểm soát từ bên ngoài – có thể đe doạ đến toàn bộ hệ thống chính trị và xã hội.

2. Dữ liệu là “vàng”, là “tài nguyên chiến lược”

Trong nền kinh tế số, dữ liệu chính là nhiên liệu, là “vàng mới”:
• Ai sở hữu dữ liệu – người đó có quyền lực. Nhìn vào cách Big Tech thao túng thị trường bằng hành vi người dùng là minh chứng rõ ràng.
• Khai thác dữ liệu tạo ra giá trị gia tăng: từ hoạch định chính sách chính xác hơn đến cá nhân hoá dịch vụ công cho từng công dân.
• Chậm số hoá, chậm tích lũy dữ liệu, đồng nghĩa với việc bị bỏ lại phía sau trong chuỗi giá trị toàn cầu.

3. Cuộc chạy đua về dữ liệu: Không gian lưu trữ là “biên giới mới”
• Các quốc gia tiên tiến đang lao vào đầu tư hạ tầng siêu dữ liệu (hyperscale data centers).
• Việt Nam phải chạy đua gấp rút để hình thành các vùng trung tâm dữ liệu an toàn, đạt chuẩn quốc tế, có thể đáp ứng xử lý AI, blockchain, IoT…
• Không gian dữ liệu cũng là không gian chiến lược – nếu chúng ta không làm chủ, thì người khác sẽ “tàng trữ”, “đào vàng” trên đất của chúng ta.

4. An ninh dữ liệu: Rào chắn cuối cùng bảo vệ nền tảng quốc gia số
• Số hoá mà không đảm bảo an ninh là tự mở cửa kho báu cho giặc.
• Mọi lớp số hoá cần lớp bảo mật đi kèm: từ mã hoá, phân quyền, giám sát thời gian thực, đến ứng dụng AI vào phát hiện xâm nhập.
• Cần một chiến lược an ninh dữ liệu quốc gia đồng bộ, lấy con người là trung tâm, công nghệ là đòn bẩy và thể chế là lá chắn.

5. Chiến lược hành động:
• Xây dựng luật dữ liệu cá nhân và chủ quyền dữ liệu rõ ràng, đồng bộ với luật an ninh mạng.
• Đầu tư vào trung tâm dữ liệu cấp quốc gia và khu vực, có khả năng xử lý lượng lớn dữ liệu thời gian thực, dùng cho các nền tảng chính phủ và AI.
• Hình thành “bản đồ dữ liệu quốc gia” – biết chúng ta đang có gì, dữ liệu nào cần bảo vệ, dữ liệu nào có thể chia sẻ để tạo giá trị.
• Đào tạo nguồn nhân lực an ninh mạng và quản trị dữ liệu cấp cao – đó là “lính đặc nhiệm” của kỷ nguyên số.

Chagee và bài kiểm tra về lòng tự trọng dân tộcVấn đề của Chagee không đơn thuần là một “khủng hoảng truyền thông”. Đây ...
15/03/2025

Chagee và bài kiểm tra về lòng tự trọng dân tộc

Vấn đề của Chagee không đơn thuần là một “khủng hoảng truyền thông”. Đây là một bài kiểm tra thực sự – không chỉ đối với thương hiệu mà còn đối với chính người tiêu dùng Việt Nam. Một doanh nghiệp toàn cầu, với đội ngũ pháp lý và chiến lược truyền thông bài bản, hiếm khi mắc sai lầm liên quan đến chủ quyền một cách “vô tình”. Nếu điều đó xảy ra, thì chỉ có hai khả năng:
1. Họ cố tình thử phản ứng của thị trường Việt Nam.
2. Họ tin rằng người Việt Nam sẽ không quan tâm.

Câu hỏi quan trọng nhất là: Chúng ta phản ứng thế nào?

Chủ quyền không phải là vấn đề “có cũng được, không có cũng chẳng sao”

Rất nhiều người nghĩ rằng, trong thời đại toàn cầu hóa, một ly trà sữa không thể đại diện cho lòng tự trọng dân tộc. Nhưng đây chính là điều đáng lo ngại: Nếu người tiêu dùng sẵn sàng làm ngơ trước những vấn đề liên quan đến chủ quyền chỉ vì sở thích cá nhân, thì điều gì sẽ ngăn cản họ bỏ qua những nguyên tắc khác?

Chúng ta thường hình dung về chủ quyền trong những cuộc đấu tranh vũ trang, với súng đạn và chiến trường. Nhưng thực tế, sự xói mòn của một dân tộc không nhất thiết đến từ chiến tranh, mà có thể bắt nguồn từ chính sự thờ ơ, từ những lần chúng ta cho phép một sai lầm nhỏ trở thành điều bình thường.

Nếu một thế hệ trẻ xem nhẹ chủ quyền, nếu họ có thể dễ dàng đánh đổi lòng tự trọng chỉ để mua một ly trà sữa, thì hệ quả sẽ không dừng lại ở đó. Một khi những nguyên tắc nền tảng của dân tộc bị xói mòn, thì chẳng có ranh giới nào là không thể bị xâm phạm.

Thương hiệu có quyền lựa chọn cách hành xử, nhưng người tiêu dùng mới là yếu tố thành bại.

Doanh nghiệp có thể lựa chọn cách hành xử của mình, nhưng thị trường mới là yếu tố quyết định thành bại của họ. Một thương hiệu chỉ tồn tại nếu còn người tiêu dùng chấp nhận họ. Nếu một doanh nghiệp đánh giá rằng “người Việt không quan tâm đến chủ quyền”, thì điều đó không chỉ phản ánh suy nghĩ của họ – mà còn là hệ quả từ chính sự thờ ơ của người tiêu dùng.

Sự nguy hiểm nằm ở chỗ, một khi doanh nghiệp nhận thấy rằng họ có thể vượt qua ranh giới này mà không bị ảnh hưởng, thì những thương hiệu khác sẽ làm điều tương tự. Và đến một lúc nào đó, điều vốn là sai lầm sẽ trở thành điều hiển nhiên.

Không chỉ là một cốc trà sữa – mà là một bài kiểm tra về bản sắc dân tộc

Câu chuyện này không chỉ là việc lựa chọn có mua hay không mua một sản phẩm. Nó là lời nhắc nhở rằng: Lòng tự trọng và ý thức dân tộc không thể bị xem nhẹ.

Bởi vì nếu hôm nay chúng ta thờ ơ, ngày mai sẽ có những bài kiểm tra khác – lớn hơn, nguy hiểm hơn. Và khi đó, câu hỏi không còn là “Chúng ta có thể giữ vững chủ quyền không?”, mà là “Chúng ta đã đánh mất nó từ bao giờ?”.

Đã đến lúc bạn cần một “Bộ nguyên tắc ứng xử” cho thương hiệu cá nhân!Nếu công ty có quy tắc và quy định để kiểm soát hì...
05/03/2025

Đã đến lúc bạn cần một “Bộ nguyên tắc ứng xử” cho thương hiệu cá nhân!

Nếu công ty có quy tắc và quy định để kiểm soát hình ảnh thương hiệu, thì trong thời đại thương hiệu cá nhân lên ngôi, mỗi cá nhân cũng cần “bộ nguyên tắc ứng xử riêng” khi hợp tác quảng cáo.

Ngày nay, rất nhiều người có tầm ảnh hưởng (KOL, KOC, influencer…) kiếm tiền từ quảng cáo, nhưng không phải ai cũng biết cách kiểm soát hình ảnh và giữ vững giá trị của mình. Nhận quảng cáo không cẩn thận có thể khiến bạn mất đi sự tin tưởng từ công chúng, thậm chí gây ảnh hưởng tiêu cực đến danh tiếng cá nhân.

Vậy làm thế nào để vừa kiếm tiền từ quảng cáo, vừa giữ vững thương hiệu cá nhân? Hãy xây dựng “Bộ nguyên tắc ứng xử” trước khi nhận hợp tác quảng cáo cho nhà tài trợ!

1. Nguyên tắc ứng xử khi nhận quảng cáo

Trung thực & Minh bạch
• Chỉ quảng bá những sản phẩm mà bạn thực sự hiểu rõ hoặc đã trải nghiệm.
• Luôn công khai bài đăng có hợp tác thương mại (dùng , …).
• Không “thổi phồng” công dụng sản phẩm hoặc đưa ra thông tin sai lệch.

Chọn lọc thương hiệu hợp tác
• Hãy kiểm tra xem thương hiệu có uy tín không, có từng dính “phốt” nào không?
• Đừng nhận quảng cáo của những sản phẩm/dịch vụ gây tranh cãi hoặc có thể ảnh hưởng tiêu cực đến cộng đồng.
• Đối tượng khách hàng của thương hiệu có trùng khớp với người theo dõi bạn không?

Bảo vệ hình ảnh cá nhân
• Không nhận quá nhiều quảng cáo một lúc, tránh để hình ảnh cá nhân bị “thương mại hóa” quá mức.
• Cân bằng giữa nội dung cá nhân và nội dung quảng cáo để giữ chân người theo dõi.
• Luôn kiểm soát nội dung bài đăng, tránh để nhãn hàng “định hình” thương hiệu cá nhân thay bạn.

2. Nguyên tắc cá nhân khi hợp tác quảng cáo

Chỉ hợp tác với những sản phẩm/dịch vụ mà bạn tin tưởng
• Nếu có thể, hãy dùng thử sản phẩm trước khi đồng ý quảng bá.
• Nếu sản phẩm không thực sự tốt hoặc bạn không thấy thoải mái khi quảng bá, hãy mạnh dạn sử dụng “bộ nguyên tắc ứng xử” để từ chối khéo.

Xây dựng quy trình kiểm tra trước khi hợp tác
• Tìm hiểu thông tin thương hiệu và các phản hồi từ khách hàng.
• Kiểm tra điều khoản hợp đồng, đặc biệt là quyền kiểm soát nội dung và trách nhiệm khi có phản ứng tiêu cực từ cộng đồng.
• Nếu nhãn hàng yêu cầu nội dung quá cứng nhắc hoặc không phù hợp với phong cách của bạn, hãy thương lượng để điều chỉnh.

Giữ vững đạo đức & trách nhiệm cá nhân
• Không quảng bá những sản phẩm có thể gây hại cho sức khỏe, tài chính hoặc tinh thần của người tiêu dùng.
• Tránh xa các chiêu trò quảng cáo lừa đảo, nội dung giật gân, hoặc truyền thông “bán hàng bằng nỗi sợ”.
• Nếu nhãn hàng gặp scandal, hãy cân nhắc có nên tiếp tục hợp tác hay không.

Tại sao cần bộ nguyên tắc này?

✔ Bảo vệ hình ảnh cá nhân – Giúp bạn xây dựng thương hiệu cá nhân đáng tin cậy, lâu dài.
✔ Hạn chế rủi ro truyền thông – Tránh những tình huống bị công kích, chỉ trích khi quảng bá sản phẩm không phù hợp.
✔ Duy trì giá trị và sự nghiệp bền vững – Không chạy theo lợi nhuận trước mắt mà làm mất đi lòng tin từ công chúng.

Làm thương hiệu cá nhân không chỉ đơn giản là nhận quảng cáo và kiếm tiền. Đó là cả một quá trình xây dựng giá trị, uy tín và niềm tin. Hãy có nguyên tắc rõ ràng để mỗi lần hợp tác quảng cáo, bạn đều tự tin và xứng đáng với sự tin tưởng của công chúng!

Gợi ý palette màu thường dùng trong các ngành hàng khi các bạn muốn khởi nghiệp.
03/03/2025

Gợi ý palette màu thường dùng trong các ngành hàng khi các bạn muốn khởi nghiệp.

Khởi nghiệp: Giấc mơ màu hồng hay cú ngã đau điếng?Khởi nghiệp nghe thì hấp dẫn, nhưng thực tế không phải là một bộ phim...
01/03/2025

Khởi nghiệp: Giấc mơ màu hồng hay cú ngã đau điếng?

Khởi nghiệp nghe thì hấp dẫn, nhưng thực tế không phải là một bộ phim truyền cảm hứng với cái kết viên mãn. Nếu không tin, hãy nhìn vào thống kê: phần lớn startup “ra đi” ngay trong những năm đầu tiên. Vậy vì sao giấc mơ triệu đô lại dễ trở thành “giấc mơ đau điếng”?

Với kinh nghiệm từng gọi vốn thành công dự án 8 tỷ mang tên 865, đây sẽ là 10 nguyên nhân chính khiến người trẻ khởi nghiệp thất bại, đặc biệt là vì họ thường vẽ ra “một bức tranh màu hồng trong trí tưởng tượng” mà không lường trước được thực tế vô cùng khắc nghiệt.

1. Không hiểu khách hàng, cứ nghĩ mình tài giỏi

Rất nhiều người trẻ có ý tưởng độc đáo, nhưng… chỉ độc đáo trong mắt họ! Họ quên mất rằng sản phẩm chỉ có giá trị khi có người chịu trả tiền. Không nghiên cứu kỹ thị trường, không hiểu khách hàng muốn gì, mà chỉ dựa vào cảm tính thì rất dễ rơi vào cảnh “làm ra rồi tự dùng”.

2. Tiền cháy nhanh hơn lửa trại

Startup cũng như đi đánh trận, tiền chính là đạn. Nhưng nhiều founder đốt tiền vô tội vạ, thuê văn phòng hoành tráng, tổ chức event linh đình, quảng cáo rầm rộ… để rồi chưa kiếm được đồng nào thì đã cạn vốn. Và rồi sao? “Chết đứng” vì không còn tiền xoay sở!

3. Ý tưởng hay nhưng… không biết kiếm tiền

Có ý tưởng độc lạ, sản phẩm xịn xò cũng chưa đủ. Nếu không biết biến ý tưởng thành tiền, thì startup chỉ là một dự án từ thiện mà không ai tài trợ. Doanh thu là oxy của doanh nghiệp, thiếu nó thì sớm muộn cũng ngừng thở!

4. Chọn nhầm đồng đội – thua ngay từ vòng gửi xe

Khởi nghiệp mà không có team giỏi thì chẳng khác nào đi đánh boss cấp cao mà không có đồng đội xịn. Nhiều startup sụp đổ không phải vì sản phẩm dở, mà vì co-founder cãi nhau như kẻ thù, hoặc chọn sai người, dẫn đến “tan đàn xẻ nghé” ngay khi gặp khó khăn.

5. Không ai biết đến bạn – Lỗi tại ai?

Có một sự thật phũ phàng: sản phẩm tốt không tự nhiên bán được. Nếu không có chiến lược marketing hợp lý, sản phẩm của bạn sẽ bị vùi dập trong biển thương hiệu ngoài kia. Làm ra một thứ hay ho mà không ai biết đến thì cũng giống như mở nhà hàng siêu ngon nhưng giấu trong hẻm cụt.

6. Thiếu kiên nhẫn – mới chạy 5km đã than mệt

Khởi nghiệp không phải là cuộc thi chạy nước rút, mà là marathon đường dài. Nhưng nhiều bạn lại nghĩ thành công sẽ đến trong vài tháng, để rồi khi không thấy kết quả, họ nản chí, bỏ cuộc. Thực tế, những startup thành công thường phải trầy da tróc vảy trong vài năm đầu tiên.

7. Bước ra đời thực và bị đối thủ “tát vỡ mộng”

Nhiều người trẻ quá tự tin vào sản phẩm của mình mà quên mất rằng thị trường ngoài kia toàn “cá mập”. Nếu bạn không có lợi thế cạnh tranh rõ ràng, không tạo ra thứ gì vượt trội hơn đối thủ, thì chuyện bị họ đè bẹp chỉ là sớm hay muộn.

8. Tưởng sản phẩm mình là độc nhất vô nhị, ai ngờ lại nhạt nhòa

Rất nhiều startup chết yểu vì làm ra một sản phẩm mà không ai có lý do để chọn. Nếu không có điểm khác biệt rõ ràng, khách hàng sẽ chẳng thèm quan tâm, bởi ngoài kia đã có quá nhiều lựa chọn tốt hơn.

9. Cứ lo đi gọi vốn, quên mất phải kiếm tiền

Nhiều startup mải mê tìm nhà đầu tư như đi tìm người yêu, mà quên mất rằng tự kiếm ra tiền mới là cách tồn tại bền vững. Khi không gọi được vốn, họ rơi vào cảnh “đói kém”, và rồi startup sụp đổ như một lâu đài cát gặp sóng lớn.

10. Cứng nhắc, không chịu thích nghi – Thời thế thay đổi mà vẫn cố chấp

Thị trường luôn biến đổi, nhưng nhiều startup lại quá bảo thủ với ý tưởng ban đầu. Nếu thấy sản phẩm không phù hợp mà vẫn cố chấp không thay đổi, thì khả năng “đóng cửa” là cực cao. Những startup thành công đều biết pivot (chuyển hướng mô hình) đúng lúc để thích nghi với thị trường.

>>>
Khởi nghiệp không phải là một giấc mơ đẹp, mà là một trận chiến thực sự. Nếu không chuẩn bị kỹ lưỡng, linh hoạt, biết quản lý tài chính và am hiểu thị trường, thì khả năng thất bại là 99%.

Vậy nên, trước khi khởi nghiệp, hãy tự hỏi: Bạn đã sẵn sàng chưa, hay chỉ đang chạy theo một giấc mơ màu hồng?

Phạm Thoại có thao túng thông tin và “ngáo” quyền lực truyền thông trong vụ Bé Bắp không?1. Hiện tượng “ngáo quyền lực t...
26/02/2025

Phạm Thoại có thao túng thông tin và “ngáo” quyền lực truyền thông trong vụ Bé Bắp không?

1. Hiện tượng “ngáo quyền lực truyền thông” là gì?

“Ngáo quyền lực truyền thông” là thuật ngữ chỉ việc một cá nhân hoặc nhóm tin rằng họ có quyền kiểm soát dư luận, thao túng cách công chúng nhìn nhận một vấn đề thông qua các nền tảng truyền thông (MXH, báo chí, livestream…). Khi một cá nhân có lượng người theo dõi lớn và tầm ảnh hưởng mạnh, họ có thể tự tin rằng mọi phát ngôn của mình đều đúng, hoặc có thể dẫn dắt dư luận theo ý muốn.

2. Dấu hiệu Phạm Thoại thao túng thông tin và quyền lực truyền thông

Dựa trên diễn biến của vụ việc Bé Bắp, có thể thấy một số yếu tố cho thấy Phạm Thoại có dấu hiệu thao túng thông tin và thể hiện quyền lực truyền thông quá mức:

▪️ Kiểm soát câu chuyện nhưng không kiểm soát sự thật
• Phạm Thoại sử dụng nền tảng cá nhân để kêu gọi quyên góp, điều này khiến dư luận tin tưởng vào sự minh bạch của anh.
• Tuy nhiên, khi có tranh cãi về việc sao kê và quản lý tiền bạc, thay vì cung cấp đầy đủ thông tin, anh lại đưa ra những lời giải thích chưa nhất quán, khiến cộng đồng càng nghi ngờ.

▪️ Tạo dựng niềm tin cá nhân thay vì minh bạch thực tế
• Việc đưa tài khoản ngân hàng lên và cho rằng “có sao kê sẵn” nhưng không làm rõ cách chi tiền cho thấy một sự ngộ nhận rằng danh tiếng cá nhân đủ để thay thế sự minh bạch tài chính.
• Khi công chúng đặt câu hỏi, phản ứng ban đầu là lảng tránh hoặc đổ lỗi cho sự “sân si” của dư luận thay vì giải trình rõ ràng.

▪️ Thiên vị và kiểm soát thông tin có lợi
• Khi câu chuyện xảy ra, Phạm Thoại không kiểm soát được lời nói của Thu Hoà, nhưng cũng không công khai phản đối ngay từ đầu, dù đó là lời lẽ xúc phạm người quyên góp.
• Nếu thật sự minh bạch, Phạm Thoại cần chủ động đối diện vấn đề, thay vì để câu chuyện bị kéo dài và rẽ hướng.

▪️ Lợi dụng sự thương cảm để duy trì ảnh hưởng
• Bé Bắp là một đứa trẻ mắc bệnh, nhưng hình ảnh và câu chuyện của em bị khai thác quá mức trên truyền thông để phục vụ mục đích kêu gọi tài chính.
• Khi xảy ra khủng hoảng, thay vì xử lý khéo léo, câu chuyện lại bị kéo dài với nhiều tranh cãi mới phát sinh.

3. Phạm Thoại có thao túng thông tin không?
• Có dấu hiệu thao túng: Thông qua việc sử dụng nền tảng cá nhân để kiểm soát luồng thông tin, định hướng dư luận theo hướng có lợi cho mình mà không giải trình rõ ràng ngay từ đầu.
• Không hoàn toàn thao túng: Vì sự việc đã trở nên mất kiểm soát, Phạm Thoại không còn khả năng kiểm soát hoàn toàn dư luận như trước, dẫn đến khủng hoảng kéo dài.

4. Hệ quả của việc “ngáo quyền lực truyền thông”

Nếu Phạm Thoại không điều chỉnh lại cách quản lý thông tin, hậu quả có thể gồm:
• Mất uy tín cá nhân: Không chỉ trong sự việc này mà còn trong các hoạt động sau này.
• Bị tẩy chay hoặc giám sát chặt chẽ hơn: Dư luận có thể quay lưng, khiến mọi hoạt động của Phạm Thoại sau này đều bị nghi ngờ.
• Nguy cơ pháp lý: Nếu cơ quan chức năng vào cuộc, việc quản lý tiền quyên góp không minh bạch có thể dẫn đến rắc rối pháp lý.

5. Cách khắc phục: Làm thế nào để không tiếp tục “ngáo” quyền lực truyền thông?
• Học cách lắng nghe dư luận: Không thể tiếp tục tư duy “tôi có lượng fan lớn nghĩa là tôi luôn đúng”.
• Làm rõ sự thật ngay từ đầu: Nếu đã làm đúng thì công khai toàn bộ minh bạch, tránh lấp liếm.
• Không kiểm soát thông tin theo hướng có lợi: Phải để công chúng đánh giá dựa trên dữ liệu đầy đủ, chứ không phải định hướng cảm xúc.
• Tôn trọng những người ủng hộ: Nếu họ đã quyên góp, họ có quyền đặt câu hỏi mà không bị chỉ trích.

>>>
Phạm Thoại có dấu hiệu ngộ nhận về quyền lực truyền thông, dùng ảnh hưởng cá nhân để dẫn dắt dư luận theo hướng có lợi. Tuy nhiên, khi sự việc vượt tầm kiểm soát, anh không còn đủ khả năng thao túng thông tin như trước. Nếu không điều chỉnh, uy tín sẽ tiếp tục giảm và ảnh hưởng lâu dài đến danh tiếng.

Sau hơn 30 phút 'lên sóng' tối 25-2, phiên live sao kê các khoản thu chi từ thiện hơn 16,7 tỉ đồng mà TikToker Phạm Thoại đứng ra kêu gọi để ủng hộ bé Bắp đã thu hút khoảng 1,1 triệu người xem.

Sáp nhập tỉnh, từ góc độ kinh tế, đem lại nhiều lợi ích thiết thực, đặc biệt trong bối cảnh Việt Nam đang đối diện với n...
24/02/2025

Sáp nhập tỉnh, từ góc độ kinh tế, đem lại nhiều lợi ích thiết thực, đặc biệt trong bối cảnh Việt Nam đang đối diện với nguy cơ rơi vào bẫy thu nhập trung bình và cần tìm kiếm những giải pháp đột phá để chuyển mình sang giai đoạn phát triển mới.

Trước tiên, việc sáp nhập các tỉnh nhỏ thành các tỉnh lớn hơn sẽ tạo ra không gian phát triển rộng lớn, đa dạng về tài nguyên và cơ hội. Điều này khắc phục tình trạng hạn chế về không gian phát triển trước đây, vốn buộc những người có năng lực tài chính hoặc lựa chọn di cư ra nước ngoài, hoặc dồn về hai trung tâm kinh tế lớn là Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, nơi đã dần đạt đến giới hạn chịu tải về dân số và cơ sở hạ tầng.

Hai đô thị lớn này hiện đang phải đối mặt với tình trạng giá nhà đất quá cao, cơ sở hạ tầng phát triển không theo kịp tốc độ tăng dân cư, gây áp lực lớn về chất lượng sống và giảm hiệu quả kinh tế đô thị. Sự hình thành các trung tâm kinh tế mới sau khi sáp nhập tỉnh sẽ giúp phân tán dân cư, giảm áp lực hạ tầng lên Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh.

Một lợi ích kinh tế rõ nét khác là sự tăng trưởng mạnh mẽ giá trị bất động sản tại những khu vực trung tâm mới hình thành từ việc sáp nhập. Giá đất tăng không chỉ làm gia tăng giá trị tài sản mà còn thu hút dòng vốn đầu tư, góp phần kiểm soát lạm phát hiệu quả. Đây chính là cơ hội vàng để người trẻ Việt Nam dễ dàng tiếp cận hơn với cơ hội sở hữu bất động sản, từ đó tạo dựng nền tảng tài chính cá nhân vững chắc hơn.

Ngoài ra, việc mở rộng quy mô các tỉnh sẽ thu hút mạnh mẽ hơn các nhà đầu tư và nhà khởi nghiệp trẻ về lại quê hương, tận dụng nguồn lực địa phương và sự hỗ trợ của chính sách phát triển vùng mới. Xu hướng này có thể giúp Việt Nam giảm bớt sự phụ thuộc vào hai cực kinh tế hiện tại, tạo nên một nền kinh tế đa cực, bền vững và linh hoạt hơn.

Như vậy, việc sáp nhập tỉnh không chỉ giúp giải quyết bài toán áp lực dân cư tại hai trung tâm lớn, mà còn mở ra triển vọng phát triển kinh tế đồng đều, tạo cơ hội lớn cho cộng đồng doanh nhân trẻ và góp phần giúp Việt Nam vượt qua bẫy thu nhập trung bình, tiến vào một kỷ nguyên phát triển mới.

Các đại biểu Quốc hội cho rằng, các tỉnh có diện tích nhỏ, dân số ít cần phải sáp nhập và con số trên dưới 40 tỉnh, thành là phù hợp; đồng thời việc thực hiện cần làm thực chất, không chỉ là tinh gọn trên bản đồ.

Hiểu Về Kinh Tế Địa Phương: Chìa Khóa Để Nắm Bắt Xu Hướng Tài ChínhMỗi nơi chúng ta đi qua, dù là một tỉnh thành nhỏ hay...
22/02/2025

Hiểu Về Kinh Tế Địa Phương: Chìa Khóa Để Nắm Bắt Xu Hướng Tài Chính

Mỗi nơi chúng ta đi qua, dù là một tỉnh thành nhỏ hay một cường quốc kinh tế, đều mang trong mình một câu chuyện riêng về sự giàu có và phát triển. Để hiểu rõ nền kinh tế của một vùng, một quốc gia, hãy tự đặt và trả lời những câu hỏi quan trọng sau:
1. Giới nhà giàu nơi đó là ai?
• Đây là những cá nhân hoặc nhóm người đang kiểm soát phần lớn của cải và tài sản trong khu vực. Họ có thể là chủ doanh nghiệp lớn, nhà đầu tư bất động sản, gia đình giàu truyền thống hay thế hệ doanh nhân mới nổi.
2. Họ sống ở đâu?
• Khu vực sinh sống của giới giàu có thường phản ánh sự phân bố tài sản và cơ sở hạ tầng của địa phương. Tại các thành phố lớn, họ có thể tập trung ở những khu đô thị cao cấp, biệt thự ven sông, hoặc những khu vực có tiện ích hiện đại nhất.
3. Họ giàu lên như thế nào?
• Mỗi khu vực có một đặc trưng riêng về cách hình thành tầng lớp thượng lưu. Họ có thể làm giàu từ thương mại, bất động sản, công nghệ, tài chính, công nghiệp nặng hay thậm chí là khai thác tài nguyên.
4. Ngành kinh tế mũi nhọn của địa phương là gì?
• Mỗi nơi đều có một hoặc vài ngành kinh tế trọng điểm quyết định sự phát triển của khu vực đó. Ví dụ, Thung lũng Silicon (Mỹ) nổi tiếng với công nghệ, Dubai (UAE) với dầu mỏ và bất động sản, Thượng Hải (Trung Quốc) là trung tâm tài chính và thương mại.
5. Vì sao lại là ngành đó mà không phải ngành khác?
• Câu trả lời nằm ở yếu tố địa lý, lịch sử, chính sách phát triển và xu hướng toàn cầu. Một quốc gia có tài nguyên thiên nhiên dồi dào sẽ phát triển ngành khai thác và xuất khẩu. Một thành phố có vị trí chiến lược về giao thương sẽ tập trung vào thương mại và dịch vụ tài chính.
6. Lịch sử hình thành các vùng dân cư tại đó?
• Sự phát triển của một khu vực không chỉ do kinh tế mà còn chịu ảnh hưởng lớn từ lịch sử di cư, chiến tranh, chính sách và văn hóa. Hiểu rõ lịch sử sẽ giúp ta dự đoán xu hướng phát triển trong tương lai.
7. Các công trình trọng điểm của địa phương là gì?
• Hệ thống cơ sở hạ tầng như sân bay, cảng biển, tuyến đường cao tốc, khu công nghiệp hay trung tâm tài chính là những yếu tố quyết định sức hút đầu tư của một khu vực.

Muốn có tầm nhìn kinh tế - tài chính, ta không thể chỉ nhìn vào những con số, mà cần hiểu rõ về lịch sử và địa lý. Lịch sử giúp ta hiểu quá khứ và lý do tại sao một nền kinh tế lại phát triển theo hướng hiện tại. Địa lý cho ta thấy những yếu tố tự nhiên và vị trí chiến lược ảnh hưởng đến sự thịnh vượng của một khu vực.

Khi đi đến một vùng đất mới, hãy dành thời gian quan sát, tìm hiểu và đặt những câu hỏi kinh tế. Càng hiểu rõ bức tranh toàn cảnh, ta càng có lợi thế trong việc đầu tư, kinh doanh và nắm bắt cơ hội phát triển.

XỬ LÝ KHI ĐỐI THỦ ĐẶT ĐIỀU NÓI XẤU: PHẢN ĐÒN RA SAO ĐỂ GIÀNH THẾ THƯỢNG PHONG?Trong kinh doanh, bị đối thủ đặt điều, nói...
19/02/2025

XỬ LÝ KHI ĐỐI THỦ ĐẶT ĐIỀU NÓI XẤU: PHẢN ĐÒN RA SAO ĐỂ GIÀNH THẾ THƯỢNG PHONG?

Trong kinh doanh, bị đối thủ đặt điều, nói xấu là chuyện không hiếm. Nhưng xử lý thế nào để vừa bảo vệ được uy tín, vừa khiến khách hàng tin tưởng hơn vào mình, đó mới là bài toán khó. Phản ứng vội có thể rơi vào bẫy, nhưng im lặng mãi cũng có khi mất khách. Thế nên, câu hỏi đặt ra là: Nên phản hồi bằng danh nghĩa cá nhân hay thương hiệu? Đưa thông tin ở đâu để có lợi nhất?

Quan trọng hơn cả: Ai kiểm soát được “loa phường”, người đó chiến thắng.

1. Bị nói xấu – Đừng vội nhảy dựng lên

Đầu tiên, khoan hẵng bức xúc hay phản ứng theo cảm xúc. Phải bình tĩnh nhìn nhận:
• Đối thủ nói gì? Ảnh hưởng đến ai?
• Thông tin bôi nhọ có lan rộng chưa? Khách hàng có đang hoang mang hay chưa?
• Họ “đánh” có bài bản, có hệ thống hay chỉ là vài tin đồn lẻ tẻ?

Nếu thấy đây là “chiến dịch” đặt điều có chủ đích, mình cũng phải chuẩn bị “phản đòn có hệ thống”.

2. Cá nhân lên tiếng hay thương hiệu ra mặt?
• Nếu câu chuyện xoay quanh chất lượng sản phẩm, dịch vụ: Để thương hiệu lên tiếng là hợp lý. Bài bản, chỉn chu, cho thấy mình có trách nhiệm.
• Nếu tấn công vào cá nhân lãnh đạo, người đại diện: Lúc này, người đó nên lên tiếng. Nhưng nhớ, phát ngôn cá nhân cũng phải thể hiện văn minh, tử tế, tránh lời qua tiếng lại. Đồng thời, khéo léo lồng ghép giá trị, tinh thần của thương hiệu vào phát ngôn.

Nguyên tắc:
• Cá nhân nói về sự minh bạch, đạo đức.
• Thương hiệu nói về chất lượng, uy tín sản phẩm, dịch vụ.

3. Thông tin đăng ở đâu để có lợi?

Đây là lúc câu chuyện “Ai kiểm soát được loa phường, người đó chiến thắng” lên ngôi.

Ngày xưa, ở khu phố, ai giữ cái loa phường, người đó có quyền dẫn dắt dư luận. Họ nói gì, người ta nghe nấy. Thời nay, mạng xã hội cũng chẳng khác gì loa phường cả. Quan trọng là, loa phường nằm trong tay ai?

a. Loa phường của mình – Owned Media (kênh chính chủ):
• Fanpage, website, YouTube, TikTok của công ty chính là loa phường nhà mình.
• Mình có thể lên tiếng chính thống ở đây, nói rõ ràng, đúng mực, tập trung vào các điểm mạnh, thành tựu thương hiệu.
• Ghim bài, đặt ở chỗ dễ thấy nhất để khách hàng đọc được đầu tiên.

b. Loa phường của thiên hạ – Báo chí, truyền thông uy tín:
• Kết nối với những trang báo có tiếng, những nhà báo quen thuộc, để họ lên tiếng khách quan.
• Báo chí có uy tín sẽ là “loa phường lớn”, khi họ nói, dư luận tin hơn rất nhiều.

c. Loa phường… thuê – Quảng cáo, KOLs:
• Chạy quảng cáo cho các nội dung tích cực về thương hiệu.
• Kết hợp với người có tầm ảnh hưởng để họ kể câu chuyện thật về sản phẩm/dịch vụ của mình.

Mục tiêu cuối cùng: Tiếng nói của mình phải vang to hơn, rõ hơn, và đáng tin hơn.
Đừng để đối thủ cầm loa nói mãi mà khách hàng chỉ nghe mỗi họ!

4. Làm truyền thông thương hiệu dài hơi – Tạo chiếc loa phường mạnh nhất

Đừng chỉ lo chữa cháy mỗi khi bị đặt điều. Mình phải xây dựng cái loa phường cho riêng mình, và làm cho nó to, rõ, uy tín từ trước. Khi đó, ai nói gì thì nói, khách hàng vẫn tin mình.
• Đầu tư nội dung kể chuyện về hành trình thương hiệu, những giá trị mình theo đuổi.
• Đẩy mạnh hoạt động cộng đồng, lan tỏa hình ảnh tử tế.
• Ghi nhận ý kiến khách hàng thật, làm nội dung về họ để tăng niềm tin.
• Ai cũng nói: “Họ tốt lắm, tôi dùng rồi!” – Lúc đó, đối thủ có nói xấu, khách cũng cười trừ.

Bởi lẽ, ai to hơn, ai uy tín hơn, người đó thắng.

5. Có đội “canh loa” – Xử lý khủng hoảng có hệ thống
• Có đội chuyên theo dõi thông tin trên mạng, phát hiện tin xấu từ sớm.
• Chủ động kiểm soát câu chuyện, đừng để tin đồn lan rộng mới nháo nhào xử lý.
• Cứ có dấu hiệu bất thường, mình là người cầm loa phường nói trước.

Tóm lại:
• Không im lặng hoàn toàn, nhưng không đôi co cảm xúc.
• Phát ngôn trên loa phường nhà mình trước, sau đó là loa phường thiên hạ (báo chí, KOLs).
• Tăng cường sức mạnh loa phường dài hạn: Làm thương hiệu tử tế, bền bỉ để khách hàng luôn tin mình.
• Ai cầm được loa phường to nhất, ai uy tín hơn, người đó thắng.

Bởi vì, trong thời đại này:
“Ai kiểm soát loa phường, người đó dẫn dắt dư luận!”

Hình ảnh minh hoạ: chức năng loa phường trên VNeID

Dân mạng đang tranh cãi với câu trả lời của Thích Minh Tuệ câu hỏi: “Chiếc lá rơi từ đâu?” -“Chiếc lá rơi từ vô minh!”Ng...
19/02/2025

Dân mạng đang tranh cãi với câu trả lời của Thích Minh Tuệ câu hỏi: “Chiếc lá rơi từ đâu?” -“Chiếc lá rơi từ vô minh!”

Người vô minh: tùy duyên tức biến
Người ngộ đạo: tùy duyên bất biến

Triết lý “vô minh” góc nhìn nghệ thuật làm truyền thông được hiểu như sau:

1. Người làm truyền thông vô minh: tùy duyên tức biến

Người chưa hiểu rõ bản chất của truyền thông, khi nói “tùy duyên”, họ thường chạy theo xu hướng một cách thụ động.
• Dư luận thế nào, họ chạy theo thế ấy.
• Khán giả thích gì, họ viết nấy, bất chấp giá trị nội dung.
• Nơi nào câu view tốt, họ bám vào, không cần biết thông tin có xác thực hay không.
• Tin nhanh, hot trend, viral – tất cả kéo họ chạy, như ngọn cỏ trước gió.

Họ gọi đó là “linh hoạt”, nhưng thực ra là mất phương hướng. Họ bị dòng chảy thị trường dắt đi, đánh mất bản sắc, không có nguyên tắc nghề nghiệp. Đó là sự thích nghi nhưng thiếu chiều sâu.

Tùy duyên của người làm truyền thông vô minh là hùa theo đám đông.

2. Người làm truyền thông ngộ đạo: tùy duyên bất biến

Người thấu hiểu giá trị cốt lõi của truyền thông thì cũng “tùy duyên”, nhưng là tùy duyên mà không đánh mất chuẩn mực.
• Xu hướng thay đổi, họ cập nhật nhưng nội dung vẫn có chiều sâu, có chính kiến.
• Khán giả thích chuyện giật gân, nhưng họ biết gạn lọc, kể câu chuyện có ý nghĩa.
• Áp lực lượt xem, nhưng họ không thỏa hiệp với tin giả, thông tin sai lệch.
• Thị trường sôi động, nhưng họ luôn giữ chất lượng, tôn trọng độc giả.

Họ hòa mình vào dòng chảy thông tin, nhưng tay lái vẫn chắc. Duyên đến thì đưa tin, duyên đi thì nghỉ, nhưng ngòi bút luôn tỉnh táo.

Tùy duyên của người làm truyền thông ngộ đạo là dẫn dắt đám đông.

3. Bản chất sâu xa của hai thái độ này:

• Người vô minh để truyền thông xoay mình.
• Người ngộ đạo dùng truyền thông như công cụ, xoay theo thời cuộc nhưng vẫn giữ bản tâm.

Giống như người viết báo giữa cơn lũ tin tức:
• Người vô minh để dòng tin cuốn trôi, giật gân, câu view.
• Người ngộ đạo chèo thuyền giữa dòng, chọn lọc thông tin, giữ tay bút vững vàng.

Đó là khác biệt giữa chạy theo đám đông và dẫn dắt đám đông.
Giữa làm truyền thông theo thị hiếu nhất thời và làm truyền thông với trí tuệ, giá trị lâu dài.

Address

Vinh Thanh Van

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when nguyenluubaoduy.com - Your potential. Our passion posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to nguyenluubaoduy.com - Your potential. Our passion:

Share

Category

TÔI LÀ DÂN MỸ THO - HƠN 330 NĂM ĐẠI PHỐ

Theo sử liệu ghi lại, từ đầu thế kỷ 17 đã có những nhóm lưu dân người Việt, bao gồm nhiều thành phần khác nhau từ vùng Thuận - Quảng vào định cư và lập nghiệp tại vùng đất mới này.

Đến năm 1679, nhóm người Hoa chống lại nhà Thanh do Dương Ngạn Địch, là Tổng binh Long Môn nhà Minh cầm đầu dẫn cả binh lính và chiến thuyền chạy sang xin tị nạn, được Chúa Nguyễn cho vào định cư tại vùng đất Vũng Gù - Mỹ Tho.

Tại đây, họ đã hòa nhập cùng với người Việt, người Khmer, tiến hành khẩn hoang, sản xuất rồi lập nên Mỹ Tho đại phố sầm uất, thu hút tàu thuyền tới lui buôn bán đông đúc vào thời bấy giờ.

Đến năm 1772, Chúa Nguyễn đã sai quan trấn Gia Định lấy đất này lập thành đạo Trường Đồn và đặt chức cai cơ, thư ký để cai trị.

Nearby media companies