23/06/2025
Có những ngày, ta buồn mà chẳng rõ vì điều gì.
Không có ai làm tổn thương ta cả, cũng chẳng có chuyện gì tệ xảy ra.
Nhưng lòng thì vẫn nặng. Một kiểu buồn rất thật – mà lại không gọi được tên.
Có khi ta buồn vì cảm thấy mình đang bị lạc lõng trong chính cuộc đời mình.
Có khi ta buồn vì những điều từng rất mong – đến giờ vẫn chưa có.
Có khi ta buồn chỉ vì chẳng có ai hỏi ta: “Hôm nay em/anh có ổn không?”
Nỗi buồn vu vơ – thật ra không vu vơ đâu.
Nó là cách mà bên trong ta khẽ lên tiếng:
“Mình đã mệt rồi… có thể ngồi lại một chút không?”
Nếu hôm nay bạn thấy lòng mình lặng lẽ hơn mọi khi,
hãy cứ cho phép mình buồn một chút. Không vội vàng gạt đi.
𝐕𝐢̀ 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐤𝐡𝐢 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 đ𝐮̉ 𝐝𝐢̣𝐮 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐦𝐢̀𝐧𝐡,
𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐝𝐢̣𝐮 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐤𝐡𝐚́𝐜 💌
Bạn có muốn được một ai đó trò chuyện cùng bạn, một người xa lạ, chẳng biết rõ bạn là ai, chỉ lắng nghe bạn nói về những nỗi buồn, nỗi muộn phiền vu vơ bất chợt đến với bạn, trong thời điểm đó ?
Đừng ngại mà 𝐡𝐚̃𝐲 𝐧𝐡𝐚̆́𝐧 𝐜𝐡𝐨 𝐂𝐡𝐮̛̃𝐚 𝐋𝐚̀𝐧𝐡 𝐓𝐮̛̀ 𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐍𝐨́𝐢 nhé, chúng mình đang ở đây và chờ những dòng tâm tư của bạn được gửi đến trong hộp thư của chúng mình 💬
Một lời được nói ra vẫn hơn vạn suy nghĩ bị giấu sâu trong lòng mà đúng không ?